Trần Khiêm sai người sửa sang lại nhà kho dự phòng ở tầng hai tiệm lẩu, thêm giường vào đấy lần nữa, anh không định dây dưa với thằng nhóc dậy thì làm chuyện điên rồ kia. Anh chủ động nhường nhịn, mang theo tư tưởng không thể chọc thì tránh đi cắm rễ tại tầng hai đó. Trước kia cảm thấy điều kiện thiếu thốn chút, nhưng sau khi vào ở lại phát hiện có rất nhiều việc bất tiện, Trần Khiêm mới cảm giác được thế nào là lên voi xuống chó.
Đầu bếp ở tiệm chưa đến 50, xem Trần Khiêm như nửa đứa con của mình, mỗi ngày đều hầm xương lớn hoặc móng heo rồi bảo em gái phục vụ bưng lên cho anh. Công việc hiện tại của Trần Khiêm chỉ dùng miệng lưỡi, mỗi ngày đều chọn hình đắp vào trong thực đơn, tay lành rất nhanh.
Giữa trưa ngày nào đó, Trần Khiêm nhận được tin nhắn của Trần Trạch nói rằng cuối tuần này tan học định đến tiệm lẩu ăn cơm, Trần Khiêm đơn giản đáp lại "Ừm", đây được xem như là đoạn đối thoại hoàn chỉnh đầu tiên trong một tháng qua.
Hôm đó là thứ bảy, buổi chiều tan học, Trần Trạch dẫn theo ba nam hai nữ đến tiệm ăn cơm, mọi người mặc đồng phục ngắn tay mùa hè, chỉ có Trần Trạch là khác, mặc áo bóng rổ, chiếc áo đó Trần Khiêm trông rất quen mắt, là chiếc mà anh mua hôm hai người đi shopping hồi ba tháng trước. Từ trên lầu có thể nhìn thấy đường cong cơ bắp cân xứng trên cánh tay Trần Trạch, cánh tay tự nhiên thả xuống, bị một cô gái bên cạnh ôm lấy, khuôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-kiem-anh-sang/1149588/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.