Trần Khiêm có thể cảm nhận được rõ ràng rằng Trần Trạch đã trưởng thành, từ lúc bắt đầu dậy thì, cậu không còn là cậu bé hồn nhiên không biết gì cả mà đang dần trưởng thành thành người đàn ông thực thụ, trong gien của tất cả sinh vật giống đực đều mang tính công kích, chúng vẫn luôn được bảo lưu trong quá trình tiến hóa hơn vạn năm của sinh vật và bắt đầu thể hiện trên con người luôn luôn điềm đạm như Trần Trạch.
Vừa ngoảnh đầu lại, Trần Khiêm mới phát hiện Trần Trạch đã không còn là trẻ con nữa, lúc còn bé Tiểu Trạch của anh đã ngoan ngoãn hơn những đứa trẻ đồng lứa, chăm chỉ đi học chưa bao giờ gây chuyện. Một ngày nào đó, cậu bỗng dưng từ chối không cho anh sờ đỉnh đầu nữa, đến lúc sau, cơ thể cao lớn như bay, khung xương càng ngày càng phát triển, chỉ có mình anh vẫn xem Trần Trạch như đứa trẻ.
Đợi khi Trần Trạch đi học, Trần Khiêm một mình suy nghĩ lại, quyết định dùng phương thức mới để ở chung với em trai, xa cách là cần thiết nhưng bỗng nhiên xuất hiện khoảng cách sẽ khiến em ấy khó thích ứng, đây là cảm thụ được khắc sâu nhất khi ở bên lớn lên cùng một đứa trẻ, không có sức để thay đổi, chỉ có thể để mặc nó chạy càng xa.
Nhưng đến khi Trần Trạch lại để cho Trần Khiêm cảm nhận được cảm giác được ỷ lại, chẳng hạn như không hiểu sao lại đột nhiên dựa lên vai Trần Khiêm, nằm trên đùi anh, Trần Khiêm vui với sự ỷ lại như vậy. Lúc Trần Trạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-kiem-anh-sang/1149586/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.