Edit: Bông
Đồng hồ sinh học của Sầm Tuế Tuế luôn rất năng suất vào sáu giờ sáng nên luôn có thể làm cô thức giấc.
Sầm Tuế Tuế đấu tranh, lúc đang ngồi trên giường cho tỉnh ngủ thì Khương San tiến vào.
“Tuế Tuế, mới dậy hả?”
Sầm Tuế Tuế dụi mắt gật đầu một cái, vừa ngáp vừa hỏi Khương San: “Chị San, tối qua mình cùng về khách sạn mà, sao nhìn chị có tinh thần quá vậy?”
Khương San cười ha ha: “Ở đó chỉ có em bận thôi, lúc em ở trên sân khấu thì chị có thể ngồi một bên nghỉ ngơi mà.”
“Ờ ha.”
Sầm Tuế Tuế duỗi vai, vén chăn xuống giường: “Chị San chờ em mấy phút nhé, sẽ xong nhanh thôi.”
“Không sao, sẽ tới kịp mà.” Khương San liếc nhìn giờ trên điện thoại, “Đúng rồi, chị bảo Tiểu Nguyệt đi mua bữa sáng rồi, chắc phải ăn ở trên xe đấy.”
“Được, em thì không thành vấn đề.” Sầm Tuế Tuế cười, “Dù sao gần đây em đã quen ăn cơm ở trên xe rồi mà.”
Khương San cười khẽ, ánh mắt dừng trên chiếc điện thoại đang sáng lên ở đầu giường của cô, “Tuế Tuế, em mở video hả?”
“Hả?” Trong nháy mắt, Sầm Tuế Tuế lập tức tỉnh táo, đi vòng về, kinh ngạc lẫn vui vẻ cầm lên: “Có điện thoại à? Mới nãy em không để ý.”
Khương San:????
Cùng lúc đó, video trước mặt Sầm Tuế Tuế có động tĩnh.
Một bàn tay tiến vào màn hình, sau đó điện thoại được nhấc lên.
Hình ảnh động một cái, gương mặt của Giản Sóc xuất hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-em/1953586/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.