“Con cái gì đấy?” Giản Sóc đi từ trên lầu xuống, chỉ nghe được hai chữ “Con cái”.
Sầm Tuế Tuế luống cuống, không biết mình nên làm thế nào, chỉ có thể nhìn anh cầu cứu. Giản Sóc tới cạnh cô, nhíu mày, “Mẹ, mẹ lại nói linh tinh gì với Tuế Tuế thế?”
Tuy Lâm Nguyệt vui khi thấy con trai biết bênh vợ, nhưng cũng bị anh chọc tức đến bật cười, “Trong mắt con, mẹ con là người chuyên nói linh tinh à?”
Giản Sóc không do dự, lập tức gật đầu.
Lâm Nguyệt: “…” Được lắm. Nếu không phải nể mặt con dâu, hôm nay bà đã đập chết thằng con trai bất hiếu này rồi! Bà thở dài, “Mẹ muốn bồng cháu.”
Giản Sóc nhếch môi, không trả lời Lâm Nguyệt, mà quay sang Sầm Tuế Tuế, “Vẫn đang ăn à?”
“Không ăn nữa.” Cô lắc đầu, ăn uống gì nữa, ăn nữa thì có khi chính mình cũng phải tham gia vào vụ sinh con này rồi!
Giản Sóc nắm tay Sầm Tuế Tuế, “Mẹ, chúng con về phòng đây.”
“Này!” Lâm Nguyệt gọi, “Hãy còn sớm, ngồi nói chuyện đã, Tuế Tuế, con ngồi lại đi.”
Sầm Tuế Tuế nắm chặt tay Giản Sóc theo bản năng, anh ôm luôn vai cô, từ chối: “Muộn rồi mẹ, con và con dâu mẹ muốn nghỉ ngơi.”
Lâm Nguyệt sững sờ, rồi lập tức cười toe xua tay, “Thế các con đi đi.”
Về phòng Giản Sóc, Sầm Tuế Tuế đẩy anh ra, giả bộ không bằng lòng nhưng thật ra là thẹn, “Sao anh lại nói với mẹ như thế?”
Giản Sóc tựa vào cửa, khoanh hai tay, khẽ cười, “Nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-em/1953572/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.