Edit: Châu || Beta: Bông
Chụp xong, trên đường về nhà, Sầm Tuế Tuế vẫn ngất ngây. Chuyện gì xảy ra với mình thế nhỉ? Sao trong đầu toàn nghĩ đến Giản Sóc là sao? Lẽ nào mình đã…??? Cô lắc mạnh đầu, lẩm bẩm, “Sầm Tuế Tuế, mày quá lắm rồi đấy!”
“Gì thế?” Khương San nghiêng đầu, “Em nói gì thế?”
“Không ạ, không có gì.” Sầm Tuế Tuế cười, “Em cứ hay lầm bầm thế thôi.”
Khương San bật cười, dặn, “Tuế Tuế, ở trong xe thì không nói, nhưng sau này khi em nổi rồi, lúc ở bên ngoài nhất định phải chú ý đấy.”
“Dạ?” Sầm Tuế Tuế mờ mịt, “Em tự lầm bầm còn phải chú ý sao?”
“Đương nhiên.” Khương San giải thích, “Nếu không sẽ có một số người, chỉ cần nghe được một từ thôi, là có thể viết ra truyện ngắn một ngàn chữ.”
Sầm Tuế Tuế: “…Thật là đáng sợ QAQ.”
“Ha ha ha ha, chị Tuế Tuế, kỳ thực cũng không sao đâu.” Ân Tiểu Nguyệt cong mắt, “Sau này ra ngoài cứ đeo khẩu trang là không sợ.”
Sầm Tuế Tuế sáng mắt, “Đúng!” “Ha ha ha ha!”
Mấy người trên xe cùng cười.
“Mà Tuế Tuế này, có chuyện này chị muốn bàn với em.”
“Gì ạ?”
Khương San lấy di động, chuyển tiếp một tệp tin cho Sầm Tuế Tuế. Sầm Tuế Tuế nhận lấy, sau đó mở ra.
“Hả? Là show truyền hình à?”
“Rất mạo hiểm đấy.” Khương San nói, “Em xem trước đi, xem xong rồi nói tiếp.”
Sầm Tuế Tuế gật đầu, “Vâng.”
Tập tin Khương San gửi là một chương trình truyền hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-em/1953547/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.