Edit: Châu || Beta: Bông
Sầm Tuế Tuế kéo Hoa Ánh thả nhẹ bước chân tới gần đối phương.
“Đầu óc cô có vấn đề hay là lời tôi có vấn đề thế? Chuyện đơn giản như vậy cũng không làm được? Thực sự là… không biết cô đến đây làm gì nữa đây! Lập tức xin lỗi thầy Lương, ngay và luôn!”
“Xin lỗi, xin lỗi thầy Lương, thật sự cháu không muốn thế ạ!”
Sầm Tuế Tuế giơ tay che miệng, hạ giọng hỏi Hoa Ánh, “Gì thế này? Sao Thôi Linh lại tức giận như vậy?”
“Cô biết người đẹp này à?” Lông mày Hoa Ánh khẽ nhếch, “Cô và cô ta…”
Sầm Tuế Tuế thấy thế, vội vã phủ nhận, “Tôi với cô ta không phải là bạn bè đâu.”
Hoa Ánh cười khẽ, “Nếu cô và cô ta là bạn, vậy chúng ta phải tuyệt giao đó.”
“Nghiêm trọng thế cơ à?” Sầm Tuế Tuế kiễng chân đi khập khiễng, “Thế tôi nhất định phải biết là tại sao.”
Hoa Ánh bĩu môi về phía Thôi Linh, “Thấy người quay phim bên cạnh cô ả không?”
“Thấy.”
“Đó là nhiếp ảnh gia của ngày hôm nay, Lương Mân, từng giành rất nhiều giải thưởng, rất nổi tiếng, cũng là bạn tôi.”
“Vì thế?”
Hoa Ánh nở nụ cười, kể cho Sầm Tuế Tuế nghe chuyện Thôi Linh sáng nay.
Thực ra thì Thôi Linh chỉ đến sớm hơn Sầm Tuế Tuế tầm hai mươi phút, đụng mặt Hoa Ánh ở cửa ra vào studio. Hoa Ánh biết hôm nay người cùng hợp tác là Sầm Tuế Tuế nên cố ý đến sớm, định cho Sầm Tuế Tuế một niềm vui bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-em/1953543/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.