Trước lúc Lâm Nguyệt nhận điện thoại của Đường Tống, bà vừa đánh rơi một chiếc cốc. Nói chuyện điện thoại chưa tới một phút, màu máu trên mặt bà đã mất hết, nhớ tới chuyện ngực mình khó chịu, tim đập nhanh sáng sớm nay. “Ông Giản! Ông Giản ơi!” Lâm Nguyệt đứng trong phòng khách, cao giọng gọi Giản Chính Quốc lúc ấy đang ở trên tầng.
Giản Chính Quốc tưởng Lâm Nguyệt có chuyện gì nên lập tức chạy xuống. Lúc ấy nước mắt Lâm Nguyệt đã rơi, giọng bà run lên, “Ông ơi, con… con đang ở bệnh viện!”
–
Đường Tống bố trí xe tới đón Giản Chính Quốc và Lâm Nguyệt. Ba mươi phút sau, xe đến bệnh viện đa khoa.
Lâm Nguyệt và Giản Chính Quốc xuống xe, rồi vội vã nắm tay nhau chạy vào bên trong. Đây là bệnh viện tư tốt nhất thành phố S, cơ sở vật chất thuộc loại tốt nhất trong số bệnh viện đa khoa, việc đảm bảo giữ bí mật riêng tư hơn hẳn các bệnh viện đa khoa khác.
Giản Sóc và Sầm Tuế Tuế đều ở tầng mười chín, trong hai phòng bệnh cạnh nhau.
Lúc Lâm Nguyệt và Giản Chính Quốc đến nơi, Giản Sóc vừa được đưa về phòng bệnh, Đường Tống đang đứng ở cửa chờ hai người.
Lâm Nguyệt nhìn thấy Đường Tống, liền buông tay Giản Chính Quốc ra, vọt tới, “Đường Tống, sao lại thế này? Sáng sớm nay tôi nói chuyện điện thoại với cậu, cậu còn nói Giản Sóc đang xử lý công việc của tập đoàn còn gì? Sao đột nhiên lại phải vào bệnh viện thế này?”
Đường Tống cúi đầu, “Xin lỗi bà chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-em/1953534/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.