Edit: Châu || Beta: Bông
Sầm Tuế Tuế tưởng mình nghe nhầm.”Anh Sóc, anh vừa nói thế đấy à?”
Giản Sóc bị câu hỏi ngu ngơ của cô chọc cười, “Anh vừa nói đấy.”
“Hả?” ánh mắt Sầm Tuế Tuế chợt hoảng loạn, thế thế thế … tức là cô không nghe nhầm câu kia thật sao?
Giản Sóc nhìn đồng hồ, nói, “Lên xe đã, rồi nói tiếp.”
“Vâng.” Sầm Tuế Tuế ngây ngốc làm theo lời anh.
Xe ô tô khởi động lại, Đường Tống rất có mắt nhìn, nâng tấm che lên, lần này thì ổn rồi, toàn bộ không gian chỉ có Sầm Tuế Tuế và Giản Sóc. Giản Sóc thì chẳng sao, lúc Sầm Tuế Tuế đang dự tuyển, anh đã nghĩ đi nghĩ lại, đắn đo cân nhắc chán chê rồi mới nói ra miệng. Còn Sầm Tuế Tuế thì giờ phút này hoàn toàn luống cuống. Đang yên đang lành, sao lại đột nhiên nói chuyện kết hôn cơ chứ? Hai tay Sầm Tuế Tuế đang để trên đầu gối vô thức nắm lấy nhau, ánh mắt cũng không dám nhìn lung tung. Cô hạ mắt, chỉ nhìn hai tay mình, tâm tư rối loạn, có vui mừng, cũng có sợ hãi, thêm vào đó là nghi vấn.
Trong đầu cô khẩn trương soát lại những gì mình biết về Giản Sóc.
Năm nay 29 tuổi, CEO của Tập đoàn Ức Cảnh, theo ước tính của cô, giá trị con người của anh ít nhất phải trên trăm tỉ, là người rất tốt tính, rất hiền lành, giúp đỡ cô rất nhiều. Lần trước, ở nhà hàng, khi cô hẹn Trần Mai Khôi để hỏi thêm về kịch bản, cũng coi hiểu sơ về tính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-em/1953516/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.