Edit: Châu || Beta: Bông
Giản Sóc bảo Đường Tống đi nói với Lâm Xán là anh đưa Sầm Tuế Tuế đi trước. Quanh phim trường thường có phóng viên săn tin, để không gây ra chuyện gì phiền toái cho Giản Sóc, Sầm Tuế Tuế đề nghị đi cửa hông. Cửa hông thường dùng cho diễn viên ra vào, mặc dù hơi lộn xộn, nhưng căn bản không có phóng viên, đồng thời cũng ở gần vị trí hiện tại của hai người nhất.
Để thuận lợi ra ngoài, Giản Sóc và Sầm Tuế Tuế còn ngụy trang sơ sơ. Giản Sóc cởi áo khoác âu phục để vào ba lô của Sầm Tuế Tuế, gạt một phần tóc mái vốn được chải ngay ngắn xuống trán, cởi hai khuy áo sơ mi. Tổng giám đốc nghiêm khắc tức khắc thay đổi phong cách, trông trẻ ra mấy tuổi, y như anh chàng đẹp trai năm cuối.
Sầm Tuế Tuế bóc bao bì chiếc khẩu trang dùng một lần, đưa cho Giản Sóc, cười khen: “Tổng giám đốc Giản thật đẹp trai”.
Giản Sóc đeo khẩu trang, cúi đầu bật cười: “Thật à?”
“Đương nhiên!”
Sầm Tuế Tuế dùng hai tay đỡ cằm, rồi nháy mắt với anh, “Nhìn ánh mắt chân thành của tôi mà xem.”
Giản Sóc cong môi. Anh đứng trước bàn trang điểm, hơi khom lưng nhìn vào gương sửa lại chút tóc trên đầu mình.
Sầm Tuế Tuế thầm “chà chà” hai tiếng, áo sơ mi trắng, quần âu, bộ đồ bình thường thôi, nhưng tổng giám đốc Giản mặc vào trông thật khác hẳn người khác! Lúc Giản Sóc cúi đầu, dây đeo trên cổ lay động hai lần. Sầm Tuế Tuế vô thức nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-em/1953499/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.