Edit: Chan || Beta: Bông
Lâm Xán có chút đau đầu, những lời bát quái này là thứ khó xử lý nhất.
“Lâm đ*o.”
Tay Lâm Xán đang vò đầu chợt dừng lại, quay sang nhìn: “Tuế Tuế đến rồi à.”
Mắt Sầm Tuế Tuế cong cong: “Chào Lâm đ*o.”
“Chao ôi.” Lâm Xán cũng cười, nghĩ thầm Sầm Tuế Tuế này đúng là ngoan thật, sự lễ phép, còn có dung mạo này không biết hơn hẳn Thôi Linh bao nhiêu lần nữa.
Lâm Xán bảo: “Đừng căng thẳng, không hiểu gì cứ hỏi, tuy tôi hung dữ nhưng không phải không nói lý.”
Sầm Tuế Tuế bị chọc cười: “Được, cảm ơn Lâm đ*o.”
“À, đúng rồi.” Lâm Xán nói với Sầm Tuế Tuế, “Chúng ta chỉ quay ở phim trường nửa tháng, nếu không có gì ngoài ý muốn, thì mười hai ngày sau chúng ta sẽ rời khỏi đây, đi quay ngoại cảnh ở trong núi.”
“Được, tôi thì không thành vấn đề, bất kỳ lúc nào cũng có thể xuất phát.”
Lâm Xán cười lắc đầu: “Quay ở trong núi, đoán chừng cũng phải mất đến hai tháng rưỡi.”
“Lâu như vậy à?” Đoạn Doanh kinh ngạc.
Sầm Tuế Tuế vốn chỉ đóng nhân vật tiểu Mai không có bao phân lượng, chỉ cần tập trung quay thì nhiều lắm ba ngày đã xong việc rồi, vì lẽ đó nên Đoạn Doanh đúng là không biết đoàn phim cần thời gian lâu đến vậy khi quay trong núi.
Đoạn Doanh có chút do dự: “Tuế Tuế, em đi đến hai tháng rưỡi thì không thành vấn đề, nhưng mà chị thì không được, chị vẫn còn mấy nghệ sĩ khác cần quản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-em/1953493/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.