- Bạn ấy nói con có ba như không có!
Bạn ấy nói con không phải là con ruột nên ba mới ghét con!
Úc Ni oà khóc nức nở, đôi bàn tay nhỏ đưa lên che mặt lại.
Hạ Âm thẫn thờ nhìn con bé, một cỗ chua xót bắt đầu dâng ngập trong trái tim.
So với không có ba, cái chữ có ba như không có còn đáng sợ hơn.
Rõ ràng là ở bên cạnh nhưng lại vô cùng xa cách. Càng thu giữ khoảng cách thì khoảng cách ngày càng xa.
Muốn tìm một chút yêu thương nhưng cớ sao đáp lại chỉ toàn là lạnh nhạt.
- Con cũng muốn ba đưa con đi học!
Con cũng muốn ba đi họp phụ huynh cho con!
Con cũng muốn ba tham gia ngày lễ gia đình với con!
Con rất muốn, nhưng ba chẳng bao giờ chịu làm cho con cả!
- Úc...Úc Ni...
Cô bước tới chỗ con bé, đau lòng ôm lấy nó.
Úc Ni dựa vào vai mẹ mà khóc, tiếng khóc của một đứa trẻ con vốn chẳng mang nhiều bi thương.
Thế nhưng câu chuyện đằng sau mấy giọt lệ đó có thể khiến người nghe rơm rớm nước mắt.
Cô cũng đang vậy thôi, cũng đang rưng rưng nước mắt thôi.
- Úc Ni ngoan!
Con phải biết là ba bận kiếm tiền nuôi cả nhà.
- Nhưng...nhưng ba bận tới nỗi không thể chở con đi học sao?
Cô nhẹ nhàng hôn lên mái tóc con, thì thào:
- Mẹ sẽ nói ba chở con đi học nha?
Vậy nên con nín đi, khóc nhè là da
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-em-trong-moi-con-mo/2915439/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.