“Cốc, cốc"
Tiếng gõ cửa từ phòng Chí Thiên, khi cậu ra mở thì bố cậu đứng đó
- Xuống nhà đi, ta có việc bàn giao cho con
Cậu nghe theo và xuống nhà theo bố, hai cha con họ ngồi đối mặt nhau
- Chuyện gì vậy bố?
- Chẳng là 2 hôm nữa con sẽ tháo bột nhỉ? Vậy tuần sau ta cũng có việc giao cho con đây! Con sẽ đi với ta tới buổi triển lãm của tác giả trẻ tuổi diễn ra tại khách sạn nhà ta
- Mục đích công việc này là gì ạ?
- Mục đích ấy hả? Con cần đi mở rộng tầm mắt và tiếp xúc với nhiều nhân vật lớn, đằng nào lớn lên vị trí của ta cũng sẽ dành cho con mà
- Vâng, con đồng tình với ý kiến mở rộng tầm mắt của bố ạ nhưng vị trí của con thì con tự leo lên được. Đừng nâng đỡ con
Nói rồi cậu xin phép lên phòng học tiếp, lúc này dưới nhà còn ba mẹ cậu ngồi nói chuyện
- Haiz, coi bộ thằng bé sinh ra để làm thiên tài rồi, một người cha như ta chẳng làm được gì cho con ta cả
Bố cậu thở dài
- Vậy buổi triển lãm ông nói lần này…sẽ có tranh của nó nhỉ?
- Nó? Ừ nhỉ, nó cũng là người dân Hàn quốc mà, với lại ở Mỹ cũng vẫn tham gia được đó thôi. Tôi cũng rất mong chờ xem bức tranh đó đấy. Từ nhỏ đã có mắt nhìn khác người, đúng là thiên tài và thiên tài mà
“Nó”? Ai vậy nhỉ?
Chí Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-em-trong-mo/3576921/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.