Tối hôm đó là buổi tối đoàn tụ cả gia đình cậu và đón chào thêm một thành viên mới. Mọi người đều hi vọng cuộc sống sẽ trở nên tốt hơn. Cả gia đình cũng yêu thương đùm bọc nhau hơn.
Sau bữa tối cũng chính là lúc anh em họ trở về phòng mình
"Anh về phòng tắm rửa nghỉ ngơi đi nhé, em ngay cạnh nên có gì gọi một tiếng là em qua!"
"Ừm, em cũng nghỉ ngơi đi"
Nói rồi Chí Thiên trở về phòng, mở chiếc điện thoại đã lâu không cầm tới. Cậu thấy rất nhiều tin nhắn từ đội bóng, tin tức về mình trên báo chí, đặc biệt là tin nhắn e-mail của người lần trước nữa. Cậu không để tâm đến cái tin nhắn e-mail đó nhiều mà chỉ gửi tin nhắn đến đội bóng xin nghỉ trong một thời gian sau đó trở vào nhà tắm.
Bên phòng Tuệ Châu
"Cốc, cốc, cốc"
"Dạ!"
"Con hả? Ta có chuyện muốn nói" mẹ Chí Thiên đứng ngoài cửa
"Dạ vâng, chuyện gì thế ạ?"
"Ta có nhận được kết quả từ khoa tâm thần ở bệnh viện về việc của Chí Thiên. Bệnh viện kết luận nó bị rối loạn lo âu thì ta đã biết rồi nhưng sau vụ tai nạn kia thằng bé nó sẽ quên bớt đi phần kí ức dư thừa"
"Dạ vâng, có vẻ nghiêm trọng ạ? Vậy có thể chữa trị không mẹ?"
"Ta thấy họ bảo cái này còn tùy thuộc vào lối sống nữa, vì đây là bệnh tâm lí. Không thể chữa bằng thuốc. Vậy nên ta muốn con trong thời gian này chỉ cần ở cạnh thằng bé
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-em-trong-mo/3576918/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.