"Rì rào, rì rào
Chí Thiên đang nằm trên bãi cát trắng
- Lại là trong giấc mơ sao? Vậy em ấy đầu rồi nhỉ?
- Chí Thiên à! Lại đây đi
Nhìn theo tiếng gọi đó, cậu biết là của em ấy. Em ấy đang đứng trên chiếc cầu đơn hướng ra biển. Tôi liền đứng dậy và đi ra phía em gọi.
Em tuy là con trai nhưng hôm nay tôi mới có thể nhìn em kĩ thế này. Dáng thì mảnh khảnh cùng nước da trắng, tóc em nhìn trông thật mềm mại. Tôi cảm giác em thấp hơn tôi.
Em đứng nhìn trên cầu hướng ra biển, tôi rất muốn em quay lại phía tôi để tôi có thể nhìn gương mặt của em. Đi từ từ đến chỗ em, khi đứng trên cây cầu này tôi cảm giác nó không được chắc chắn cho lắm nhưng cũng không quan tâm nhiều
"Ùm"
Đó là tiếng tôi ngã xuống biển, lúc nãy dường như có bàn tay vô hình nào đó đã đẩy tôi xuống. Tôi cố hết sức vùng vẫy để bơi lên nhưng bộ quần áo tôi đang mặc hình như nó ngấm nước nên nó nặng hơn và đang kéo tôi xuống.
"Ùm"
Tôi biết đó là em đã nhảy xuống đây, tôi cố hết sức mở mắt ra để có thể nhìn thấy gương mặt của em nhưng con người không thể nhìn dưới nước giống như trên cạn được. Mờ ảo quá! Em vươn tay đến chỗ tôi và tôi cũng cô gắng để nắm lấy tay em. Khoảnh khắc đó dường như tay của chúng tôi đã chạm đến nhau nhưng đáy đại dương có vẻ không cho phép mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-em-trong-mo/3576916/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.