Sau khi đưa cậu vào phòng cấp cứu, Lan Thiếu bên ngoài đứng ngồi không yên. Hắn cứ đi đi lại lại vì sợ có người phát hiện ra đây là Chí Thiên, người ta sẽ phát hiện ra cậu là người mất tích và đưa cậu ra khỏi tầm tay của mình.
Đợi được một lúc cuối cùng bác sĩ cũng bước ra, Lan Thiếu chạy nhanh đến hỏi tình hình Chí Thiên trong kia
"Tình trạng cơ thể thì ổn rồi, cậu ấy được kết luận là gãy tay nhưng tôi đã băng bó rồi nhưng có vẻ cậu ấy hơi suy nhược về tâm lí nhé. Nãy khi tôi băng bó bột cậu ấy liên tục hỏi giờ và ngày tháng. Sau đó còn có vẻ sợ sệt nữa, mong người nhà chú ý hơn. Giờ có thể xuất viện luôn rồi"
Nghe bác sĩ nói vậy hắn rất lo lắng, chạy vào đón Chí Thiên ra. Anh mắt của Chí Thiên nhìn hắn toát lên vẻ ngán ngẩm. Sau cùng hắn ta vẫn phải dỗ dành cậu
"Cậu có muốn đi mua đồ không? Tiện đây thì tôi sẽ đưa cậu đi mua đồ, đến bất cứ nơi nào cậu muốn. Cậu muốn gì cũng được. Chỉ cần mãi bên cạnh tôi là được"
Chí Thiên chán nản nói
"Vậy hả? Vậy mau đưa tôi đến bờ biển đi"
"Ra đó làm gì thế?"
"Đưa tôi ra biển!"
Chí Thiên đang như vậy nên Lan Thiếu cũng chiều theo ý cậu, nhưng hắn không rời khỏi cậu nửa bước. Luôn nắm chặt tay cậu và quan sát không cho cậu rời xa mình.
Đưa Chí Thiên lên xe, hắn nhẹ nhàng thắt dây an toàn cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-em-trong-mo/3576913/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.