Cậu thút thít nằm trên chiếc giường và khóc lặng lẽ không muốn đánh thức Lan Thiếu đang ngủ thức dậy. Chỉ có những lúc như thế này cậu mới để tâm hơn đến cuộc sống, trời hôm nay xanh quá, không nắng gay gắt. Nhìn thật thoải mái, giá mà cậu thoát khỏi vòng tay của Lan Thiếu thì bây giờ cậu đang vui vẻ chạy bộ ở bên ngoài rồi. Mấy ngày rồi không được thể dục và tập gym khiến cho người cậu dần mất đi sự dẻo dai.
Cậu tập tễnh đứng dậy khỏi giường, nhìn đôi chân mình đang mắc kẹt bởi sợi giây xích và vết tím bầm ở chân. Cậu quyết không nản lòng và bắt đầu chống đẩy ở dưới sàn nhà. Từng cái, từng cái đều đặn
"Không biết bố mẹ giờ ra sao rồi nhỉ? Không biết bây giờ bên ngoài như thế nào? Mình muốn thoát khỏi đây quá!" Chí Thiên thầm nghĩ
Khi cậu vẫn đang chống đẩy dưới sàn nhà thì tên Lan Thiếu đã thức dậy từ bao giờ và đang ngắm nhìn từng cái chống đẩy của cậu.
Một lúc sau có tiếng gõ cửa, tên Lan Thiếu ra mở cửa thì thấy người đứng ngoài là mấy tên tay sai của hắn, nhìn có vẻ đang rất vội vàng
"Thiếu gia, thiếu gia. Mấy người ngoài kia đang mon men tìm đến khu vực gần đây của chúng ta rồi, thiếu gia cần phải chuyển qua biệt thự khác đi, không thì chúng ta toi đời mất. Còn có mấy tên cảnh sát nữa!"
"Tiền? Hỏi lũ cảnh sát cần bao tiền? Lo nhét rồi bảo chúng cụp đuôi cút khỏi tầm mắt của tao. Giờ di chuyển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-em-trong-mo/3576911/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.