"Cảnh tượng gì đây? Bãi đất trống sau nhà mình ư? Nhưng nó là của 10 năm trước. Vậy em ấy đâu rồi, đáng lẽ mình phải gặp được em ấy chứ?
Chí Thiên đứng lên giữa bãi cỏ xanh mướt, bầu trời nhiều mây thật đẹp. Có nhưng cơn gió thoảng qua dễ chịu biết bao. Cái cảm giác này sao mà nó dễ chịu quá. Dễ chịu đến ngạt thở. Mình biết những thứ tốt đẹp thường rất ngắn ngủi nên mình không thích việc tận hưởng nó một chút nào.
"Chí Thiên ah" có tiếng gọi từ đằng xa vang lên
"Ai? Là ai vậy?"
"Mau tìm tớ đi, cậu còn định đứng đó đến bao giờ thế? Chúng ta đang chơi chốn tìm mà!"
Chí Thiên liền đứng dậy và bắt đầu tìm xung quanh khu đất trống này. Nơi này rộng biết bao, vậy cậu ấy chốn ở đâu được nhỉ?
Có bóng người chạy qua
"Lêu lêu đồ Chí Thiên ngốc, mau đuổi theo tớ đi"
"Đứng lại, đứng lại đi làm ơn. Hãy cho tôi biết Em là ai?"
Cậu chỉ nhìn thấy bóng lưng mà không thể thấy mặt, có gọi thế nào người đó vẫn chạy thật nhanh mà không ngoảnh đầu lại. Trong vô vọng, Chí Thiên bừng tỉnh sau giấc mơ vừa tàn. Cái cảm giác đó nó lại tới, nó lại bắt đầu rồi. Cảm giác thương nhớ, thân thuộc nó đan xen nhau gây cho cậu sự khó chịu đến nhường nào
"Hộc, hộc, hộc" từng hơi thở gấp của Chí Thiên
"Đ-đây là đâu vậy, đầu mình choáng quá. Khó thở quá. S-sao tay chân mình...bị xích hết vào vậy?" Chí Thiên trố mắt nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-em-trong-mo/3576909/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.