Trong khi học, Chí Thiên không ngừng nghĩ tới người trong giấc mơ của mình. Cậu luôn muốn gặp được người đó một lần duy nhất thôi. Người đó là ai mà lại gây cho cậu sự nhớ nhung như vậy?
Cậu thực sự thấy khó hiểu và cần giải đáp, cậu không thể tập trung học được nữa. Chí Thiên đứng dậy và đi xuống nhà. Bố mẹ cậu đang xem ti vi ở dưới phòng khách. Cậu đi tới và ngồi ghế cạnh bố mẹ.
"Bố, mẹ!"
"Hai người có gì giấu con không?" Chí Thiên nghiêm túc
Sắc mặt ba mẹ cậu có chút hoảng nhưng vẫn cố gắng bình tĩnh hết mức.
"S..sao vậy con? Làm gì có chuyện gì đâu, bố nó nhỉ?" mẹ cậu ấp úng quay qua nhìn bố cậu
"À- ừ ừm làm gì có gì đâu con, con sao thế"
"Vậy cho con xem một vài bức ảnh hồi nhỏ của con đi" Chí Thiên nói
Bố mẹ cậu lập tức giật bắn người nhìn nhau, trong thâm tâm họ nghĩ rằng
"Có lẽ nào, thằng bé đã biết tất cả? Định đợi năm con trưởng thành chững chạc ta mới nói, mà một mình con đã biết tất cả ư? Không được, không được suy diễn. Mình phải bình tĩnh.."
Bố mẹ im lặng một hồi lâu, có vẻ Chí Thiên đã biết câu trả lời. Cậu đứng dậy và đi lên phòng, vừa đi cậu vừa nghĩ
"Nếu đã muốn giấu mình, vậy khi mình tự tìm ra đừng hòng trách mình"
Cậu đi vào phòng bố mẹ, lật tung hết mọi đồ đạc trong phòng bố mẹ lên. Cậu thấy có chiếc hộp được cất gọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-em-trong-mo/3576905/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.