Chiến trường biên giới năm 1979. Đoàn binh đang chậm tiến vào khu chiến sự, bỗng "đùng! Đùng! Đùng!". Tiếng nổ mìn ầm ầm vang vọng khắp xóm làng. Chiếc xe cam nhong nổ tan xác, thi thể người văng khắp nơi. Từ trong bụi rậm, nhiều nữ thanh niên xung phong lao ra, xem xét đặt bộ đội bị thương lên võng, tải đi. Trong đoàn tải thương, có cô nữ sinh vừa tròn đôi tám, xinh đẹp thanh khiết, không biết mình đang cõng một tên yêu tinh.
Hắn đang trên đường truy tìm tung tích con cháu của thân vương, vô tình bị trúng mìn. Hắn tuy là yêu tinh, nhưng vẫn có máu thịt, nên cũng bị thương, nhưng rất mau lành. Khi hắn mở mắt, trước mặt hắn là thân ảnh quen thuộc năm xưa. Cô gái có mùi hương gây nghiện. Chiếc võng cứ lắc lưng theo nhịp bước chân trên đất gập ghềnh, cô gái té ngã, không hề khóc, không lo mình bị đau, chỉ chăm chăm quay lại nhìn hắn xem xét, rồi tiếp tục gồng mình vác giá võng lên vai đi tiếp. Hắn nhìn cô, mắt ôn nhu, miệng nhếch mép cười. Nàng vẫn như thế, lo cho hắn không màng đến bản thân, hắn đã tìm ra nàng, sẽ không để lạc mất nàng nữa. Về tới doanh trại, sau khi đặt bộ đội bị thương vào lều, Nguyệt mệt mỏi đấm vai đi ra ngoài. Vừa về đến lều của mình, bỗng có tiếng của nữ dân quân kêu cô thất thanh.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.