Editor: Tranh
Lúc này, Lâm Khả Tụng chậm chạp kéo Giang Thiên Phàm đến chỗ Winston.
Người Giang Thiên Phàm mặc áo trắng của đầu bếp, bờ vai của anh và đường cong lưng bị phác họa ra một cách hoàn mĩ, khổ theo bước chân của anh, kéo dài một khả năng thưởng thức cảnh đẹp ý vui. Tay phải của anh nắm gậy dò đường, nhịp nhàng gõ xuống mặt đất. Anh cũng không giống nhiều người không nhìn thấy khác hơi ngẩng cao đầu, giống như đang tìm ánh sáng. Tầm mắt của anh song song, thậm chí còn làm cho người ta có cảm giác anh đang nhìn Winston.
Sợi tóc của anh được vén sau tai một cách cẩn thận tỉ mỉ, lộ ra trán cao và sống mũi xinh đẹp.
Người đàn ông này, mặc dù trầm mặc, cũng có thể trở thành trung tâm trong tầm mắt của mọi người.
Mà Lâm Khả Tụng cũng mặc áo trắng của đầu bếp, chỉ là so với Giang Thiên Phàm, cô có vẻ tùy ý.
Lâm Khả Tụng đúng là rất hồi hộp, cho nên bàn tay bị Giang Thiên Phàm nắm giữ cũng rất dùng lực.
Ánh mắt Irri Ti nhìn cô phảng phất như muốn đè người suy sụp.
“Khả Tụng, xem ra hôm nay cô rất có sức sống!” Winston chớp chớp mắt với Lâm Khả Tụng, “Giang tiên sinh cũng thật có tinh thần liều lĩnh, quan sát trường hợp giữa nhiều người như vậy, lựa chọn cô làm người cộng tác với mình.”
“Đây không phải liều lĩnh.” Giang Thiên Phàm nhàn nhạt mở miệng.
Winston ngẩn người, lập tức nở nụ cười: “À, sao tôi lại quên, ở trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-dap-tren-dau-luoi/2101228/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.