Editor: tu tai
Không hề phát ra một chút âm thanh nào, thời gian yên lặng trôi đi.
Mấy phút sau, Tống Ý Nhiên buông phanh xe ra, xe tiếp tục đi về phía trước.
Phong cảnh giống nhau như đúc xẹt qua.
Cho đến khi trở lại trong thành phố, bọn họ bị bao vây bởi xe cộ đông đức, tiếng huyên náo ồn ào náo động tràn vào trong tai, lúc này Lâm Khả Tụng mới gỡ bịt mắt xuống, mở mắt ra.
"Ah? Đến rồi?"
"Đúng vậy, đến rồi." Tống Ý Nhiên cười cười, "Chuyện mà anh đã nói với em, em nhớ suy nghĩ kỹ đó."
"Anh thật không có ý định thuê đầu bếp chuyên nghiệp sao?"
"Anh dự định mở nhà hàng cũng không phải là nhà hàng lớn gì, sẽ đến đó ăn cơm có lẽ chỉ có bạn bè của anh thôi, anh chỉ muốn cho mọi người một nơi để hưởng thụ thời gian an tĩnh mà thôi. Giống như phòng bếp nhà mình, em hiểu chưa? Nếu em có rảnh có thể đến làm đầu bếp khách mời, nếu em thích, cũng có thể làm bếp trưởng ở đó, nếu như cả hai em đều không muốn, chỉ là đi ăn cơm cũng có thể."
"Được rồi, em sẽ suy nghĩ!"
"Cám ơn." Tống Ý Nhiên giơ giơ tay lên, lái xe đi.
Lâm Khả Tụng nhìn xe của anh càng chạy càng xa, cô nhớ nụ cười cuối cùng của Tống Ý Nhiên.
Không giống với những nụ cười trước kia.
Chân thật mà thương cảm.
Cô chợt nhớ tới một lần anh và cô chơi trò chơi xong nằm ngả ra đệm dựa, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-dap-tren-dau-luoi/2101211/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.