Lâm Khả Tụng ngơ ngẩn nhìn khuôn mặt của Giang Thiên Phàm.
Tất cả mọi chuyện đều có vẻ không chân thực.
Anh đã thức dậy từ sớm, nhưng vẫn không có mở miệng nói một câu, cứ yên lặng nằm bên cạnh cô như vậy. Anh không nhìn thấy, cũng không làm chuyện gì khác, chẳng lẽ không cảm thấy nhàm chán sao?
"Rốt cuộc anh đã biết vì sao trên giường em có tận hai cái gối rồi."
Sáng sớm nghe giọng nói của Giang Thiên Phàm, có chút khàn khàn pha chút lười biếng và đùa giỡn.
"À?"
Lâm Khả Tụng di chuyện, mới phát hiện ra ra không ngờ một chân của mình gác qua hông của Giang Thiên Phàm.
Tay của anh nhẹ nhàng giữ lấy bắp chân cô đặt ở trên bụng, chậm rãi hướng lên.
Lâm Khả Tụng giống như bị điện giật, lật người về một bên, nhưng chân của cô lại bị Giang Thiên Phàm vững vàng giữ lại.
"Em đè anh gần cả buổi tồi." Giang Thiên Phàm chậm rãi ngồi dậy.
Tóc anh hơi rối, khóe mắt có hương vị càng làm cho người ta thêm tim đập rộn lên.
"Vậy à...... Em xin lỗi......"
Mặt của Lâm Khả Tụng đỏ ửng lên.
Quả thực tướng ngủ của cô không được tốt lắm, chỉ là lần trước không cẩn thận ngủ thiếp đi ở bên người Giang Thiên Phàm cũng coi như an phận, thế mà sao lần này lớn lối như vậy......
Đây chính là hông của Giang Thiên Phàm ấy, thế mà mình lại đè anh ấy cả một buổi tối.
"Rời giường thôi."
Rốt cuộc Giang Thiên Phàm buông chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-dap-tren-dau-luoi/2101207/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.