Editor: tu tai
Hương thơm nhàn nhạt, mặc dù không dè dặt cao nhã giống như hoa hồng thông thường, nhưng lại có một loại tự nhiên không rành danh lợi, tùy ý nở rộ.
Chín viên chocolate này mỗi một viên có bề ngoài đều rất khác biệt, làm cho người ta nhìn không đành lòng cắn.
Lâm Khả Tụng cúi đầu xuống, ngửi mùi thơm của chocolate, nồng nặc mà sâu dày, có mùi hạnh nhân, còn có mùi vị của rượu Rum, mùi vị của mứt hoa quả, trong đầu Lâm Khả Tụng đang không ngừng phác họa hình ảnh ngón tay của Giang Thiên Phàm đang vuốt ve những miếng chocolate này, tạo chúng thành hình, điền nhân, trang trí vì chúng.
Không biết anh có thử nếm hương vị của những viên chocolate này không.
Ôm chocolate, Lâm Khả Tụng không thể chờ đợi bấm số điện thoại của Giang Thiên Phàm.
Khi giọng nói trong trẻo lạnh lùng của đối phương vang lên thì Lâm Khả Tụng chợt hối hận.
Nếu như chocolate không phải là Giang Thiên Phàm làm? Rất có thể là Meire mua ở đâu đó cho cô......
Chữ viết trên đơn giao hàng không phải của Giang Thiên Phàm...... Lời thừa, ánh mắt của anh không nhìn thấy làm sao có thể điền vào đơn giao hàng!
Mặc dù cô vẫn không nói chuyện, nhưng Giang Thiên Phàm ở đầu kia điện thoại vẫn không có bấm kết thúc trò chuyện.
Như vậy không dứt khoát thật không phải là phong cách của Lâm Khả Tụng cô.
"Anh Giang, tôi nhận được sô cô la. Còn có hoa hồng leo. Cám ơn."
"Không cần cám ơn, hoa hồng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-dap-tren-dau-luoi/2101201/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.