Editor: TSTX
"Vậy em sẽ không cho Tiểu Tuyết quen anh."
"Nếu như vậy, không thì em hy sinh mình, gả cho anh đi?" Tống Ý Nhiên nghiêng đầu, cười giống như mèo ăn được cá.
Lâm Khả Tụng vỗ ót của anh một phen, sau đó mặc kệ anh.
Có lúc cô thật sự rất muốn hỏi tên khốn kiếp này, nếu cô thật sự nói "Được", rốt cuộc anh sẽ có thái độ gì.
Buổi tối, chú làm một bàn thức ăn ngon, nhìn thấy Lâm Khả Tụng trở về thì rất vui mừng, ngược lại Lâm Tiểu Tuyết một bên vẫn lạnh mặt.
"Hôm nay hiếm khi Khả Tụng trở về sớm, còn có Ý Nhiên ở đây. Lúc trước vào ngày này chỉ có mình chú và Tiểu Tuyết. Sinh nhật năm ngoái, nhóc con này theo bạn học đến công viên quốc gia cắm trại, nên chú cũng quên mất ngày sinh nhật!"
"Ba! Chẳng phải sau đó con có tặng quà cho ba rồi sao?" Lâm Tiểu Tuyết nhìn Tống Ý Nhiên một cái.
Cô vẫn rất quan tâm cái nhìn của Tống Ý Nhiên đối với mình.
Ngược lại Lâm Khả Tụng rất kinh ngạc. Trước kia chú bởi vì Tống Ý Nhiên quá đẹp trai mà sinh nghi ngờ trong lòng, lo lắng Lâm Khả Tụng yêu anh sẽ chịu tổn thương.... Hiện tại không chú không gọi anh là Tống tiên sinh gì nữa..., ngược lại còn gọi "Ý Nhiên". Rốt cuộc Tống Ý Nhiên đã cho chú uống thuốc gì?
Chú cười ha ha hai tiếng, nói với Lâm Khả Tụng: "Con ở chỗ thầy giáo đó học hành tốt không? Bình thường đầu bếp chánh từng đạt được sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-dap-tren-dau-luoi/2101184/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.