Edit: Thố Lạt
"Tôi còn tưởng rằng chỉ có rà rốt là do cô cắt đấy. Xe ra biểu hiện ở sau bếp của cô không tệ."
Giọng nói của Elis vang lên, Lâm Khả Tụng cảm thấy mình như bị kim đâm, ra sức thu tay lại.
Cô có thể cảm thấy rõ khoảnh khắc kia Giang Thiên Phàm dùng lực giữ chặt cô, nhưng sau khi do dự không đến nửa giây, anh vẫn buông cô ra.
"Vô cùng cảm ơn sự chỉ bảo của cô." Lâm Khả Tụng xoay người bày tỏ lòng biết ơn với Elis.
"Tôi cũng không chỉ bảo cô gì cả, người luôn đứng bên cạnh quan sát cô là Bội Phách."
Nói xong, Elis gọi Bội Phách.
Cô ta chống cằm, trong mắt tràn đầy ý cười nhìn về phía Bội Phách: "Hôm nay thực sự vất vả cho anh rồi."
"Tôi phải làm hế tất cả mọi thứ." Bội Phách vuốt cằm, xem ra anh ta rất tôn trọng Elis.
" Hôm nay, anh cảm thấy biểu hiện của Khả Tụng thế nào?" Ngón tay Elis chậm rãi lướt qua chân mày, phong thái nhàn hạ như vậy, nhưng lại khiến Lâm Khả Tụng cảm thấy áp lực.
"Động tác quá chậm." Bội Phách dùng giọng nói cực kì nghiêm túc trả lời.
Dường như Elis đã sớm đoán trước được lời bình này, gật gật đầu cười nói: "Đây là truyện khó tránh khỏi. Trước đây, cô ấy chưa từng vào phòng bếp. Ngoại trừ chậm chạp, còn có gì nữa không?"
"Thậm chí ngay cả cá hồi cô ấy cũng không biết."
Bội Phách vừa dứt lời, Elis liền cười thành tiếng.
Lâm Khả Tụng đỏ mặt, cúi đầu. Cô cũng không dám nhìn Giang Thiên Phàm bên cạnh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-dap-tren-dau-luoi/146978/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.