Edit: Thố Lạt
"Tôi không cho là như vậy."
"Nhưng bác sĩ Tạ lại cảm thấy như vậy mới có lợi cho anh. Anh cần tự giao tiếp với thế giới bên ngoài, chứ không phải phòng thủ kiên cố trong bức tường của chính mình."
"Bây giờ tôi đang giao tiếp rất tốt với cô."
Meire cười cười, không nói tiếp nữa.
Khi Lâm Khả Tụng đến phố Wall, cô đã hơi thất vọng.
Nơi tập trung tinh hoa tài chính xuất sắc nhất thế giới, không mang phong cách phương Tây bậc nhất như trong tưởng tượng của cô chút nào. Rất nhiều trụ sở chính của các ngân hàng đầu tư, công ty ký gửi, công ty bảo hiểm cũng xây dựng ở chỗ này. Lâm Khả Tụng có chút nghi ngờ sao có thể dồn lại được. Nhưng mà càng đi vào bên trong, cô trông thấy những nhóm người làm nghề tài chính đi giày da mặc âu phục đi qua người cô, mùi tiền nồng đậm tản ra trong không khí.
Tống Ý Nhiên mua hai ly cà phê, đưa một ly cho Lâm Khả Tụng.
Cô uống vào trong miệng, ngọt ngọt. Cô biết Tống Ý Nhiên chỉ uống cà phê đen, cà phê mua cho cô chắc chắn đặc phải biệt căn dặn thêm nhiều sữa và đường. Nhưng mà sau khi thêm ngọt vẫn không loại bỏ được vị đắng.
"Này, đợi em để dành đủ tiền, có muốn cùng học đại học tài chính New York với anh không?" Tống Ý Nhiên cúi người nói với Lâm Khả Tụng.
Chỉ cần nghiêng mặt, cô liền có thể nhìn thấy ánh mắt sáng ngời cùng với gương mặt khiến người ta phát điên.
"Hả? Anh đi đầu tư cổ phiếu, vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-dap-tren-dau-luoi/146960/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.