Tác giả: Thần Niên
Edit: xanhngocbich
- ----------------------------
Hội quán Tương Viên nằm gần thành phố điện ảnh và truyền hình, không ít minh tinh lui tới, cho nên tính bảo mật rất cao.
Khi nhóm người Phó Ấu Sanh nói chuyện ở khu vực nghỉ ngơi của đại sảnh, nhân viên của hội quán còn đặc biệt thêm một tấm bình phong để che chắn.
Lời nói của cô rất nhẹ, ngoài hai người đàn ông ở hiện trường ra, không hề có bất kỳ ai nghe được.
Đặc biệt là Ân Mặc cách cô gần nhất, nghe đến rõ ràng rành mạch.
Những ngón tay thon dài đang phủ bên eo cô đột nhiên dừng lại, ánh mắt xen lẫn vài phần cảm xúc phức tạp, rũ mắt nhìn về phía Phó Ấu Sanh.
Phó Ấu Sanh không để tâm đến ánh mắt của Ân Mặc.
Chỉ kiên định nhìn Phó Ân Thầm: "Cho nên, nể tình một hồi cha con của chúng ta, ngài có thể buông tha cho con không."
"Cứ coi như ta không có đứa con gái này đi."
Ấn đường của Phó Ân Thầm nhíu lại gắt gao, hồi lâu, không mở miệng, xoay người rời khỏi nơi này.
Nhìn thấy đôi mắt kia của Phó Ấu Sanh, ông ấy hoàn toàn không nán lại được.
Chờ đến khi Phó Ân Thầm rời khỏi.
Phó Ấu Sanh mới nhắm mắt lại, khiến tâm trạng bình phục hơn nhiều, từ trong lòng Ân Mặc ngồi dậy, nhướng mi, cười cười với anh: "Vừa rồi cảm ơn anh."
Ân Mặc che mắt cô lại: "Không muốn cười thì không cần cười."
Thuận thế ôm cô vào lòng lần nữa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-dap-khong-nghe-loi/2773417/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.