Tác giả: Thần Niên
Edit: xanhngocbich
- ---------------------------
"Ân Mặc ――"
Phó Ấu Sanh khó khăn nghiêng nghiêng người, khó khăn lắm mới tránh được một chút, cánh môi hồng diễm hơi hơi sưng lên mơ hồ thốt ra mấy chữ, "Thả tôi ra trước đã."
Theo động tác nghiêng đầu của cô, mái tóc dài xõa rối tung vừa sấy khô rơi trên mu bàn tay của Ân Mặc, ngọn tóc mềm mại, xuyên qua làn da mỏng manh, làm anh không khỏi siết chặt xương ngón tay.
Con ngươi của Ân Mặc tối sầm lại, lộ ra tĩnh mịch không thể kiểm soát, nhưng lại không hề có ý định buông cô ra.
Hơi thở ấm nóng vẫn phả ra quanh cổ cô như cũ.
Khoảng cách thu hẹp lại từng inch một.
Giây tiếp theo.
Lúc anh chuẩn bị tiến thêm một bước, Phó Ấu Sanh hồi sức lại, mạnh mẽ đẩy anh mấy lần: "Có camera!"
Cuối cùng cũng nói ra lời.
Ánh sáng rực rỡ trong phòng, chiếu sáng mọi thứ không chỗ nào giấu được.
Đặc biệt là trên gương mặt nhỏ nhắn trắng mịn như ngọc của Phó Ấu Sanh, không biết do tức giận hay là xấu hổ, đỏ bừng một mảng.
Cánh tay Ân Mặc chống trên tường sát bên sườn mặt của cô.
Mặc dù ngực bị cô đẩy ra, nhưng vẫn vững vàng khống chế cô trong phạm vi thế lực của mình như cũ.
Hễ mà cô có ý định trốn thoát, sẽ bị bắt lại ngay lập tức.
Hơi thở chỉ ở gần trong gang tấc, có thể nghe thấy rõ ràng.
Phó Ấu Sanh nhướng mi, liền có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-dap-khong-nghe-loi/2773401/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.