Khi Thích Vọng Uyên đi vào quán ăn bán đồ Trung Quốc thì phát hiện phía trước có gì đó không thích hợp.
Anh lập tức dừng lại, chưa kịp xoay người đã bị một luồng sức mạnh đẩy vào trong.
Trong nháy mắt đó, anh chỉ nghe thấy phía sau có một giọng nói lạnh băng ngập tràn sát khí vang lên: "Chờ khi mi chết đi thì Yếm Yếm sẽ không phản bội ta nữa..."
Sau đó hai mắt hoàn toàn mất đi thị lực, mù lòa như sa vào một vùng tối đen.
Anh cầm đèn pin trong tay, nhưng ngay cả tia sáng cuối cùng này cũng biến mất, nơi đây hệt như một vực sâu hấp thụ tất cả ánh sáng.
Bốn phía, từng tiếng bước chân lộn xộn bắt đầu nhào về phía anh.
Thích Vọng Uyên không nhìn thấy gì cả, anh chỉ có thể dùng thính giác để đoán chừng, tất cả bốn phương tám đều có "người".
Anh yên lặng ném đèn pin xuống đất, kéo con dao được dán chặt bằng băng keo bên chân, nghiêng tai lắng nghe âm thanh ở gần nhất.
Hai giây sau, anh nhấc chân bước qua bên trái.
*
Bởi vì thế giới đã xảy ra không ít sự việc ly kỳ quỷ dị, như khoảng thời gian trời sáng cũng ngày càng ngắn đi, hơn nữa, chính phủ cũng đã thông báo với từ sớm rằng nếu không có việc gì thì mọi người đừng ra khỏi cửa, cho nên xe và người đi bộ trên đường cũng không nhiều lắm.
Ngay tại thời điểm này còn đi ra, hoặc là can đảm, hai là trong nhà ngột ngạt.
Ví dụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-dap-cuc-do/3379621/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.