Cách mặt gương, ánh mắt Quan Yếm bình tĩnh đối diện với Lý Hòe, cho đến khi nó biến mất hệt như màn sương mù không còn tung tích.
Sau đó, trái tim đang đập thình thịch của cô mới ổn định lại.
Tình huống trong nhà vệ sinh thê thảm không nỡ nhìn, cô đi vào nhà vệ sinh trong phòng ngủ của mình rửa máu bắn trên mặt, rồi thay quần áo. Lúc đi ra, Cảnh Gia vẫn còn ngồi khóc cạnh cửa.
Thật ra, nhìn bề ngoài của thằng to con tóc húi cua cao gần 1m8 này có vẻ là một người mạnh mẽ, nhưng lúc này bị dọa sợ như con chim cút nhỏ. wattpad_tichha_
Đương nhiên cũng phải kể đến công lao của danh hiệu.
Cô thật sự không biết trừ bỏ việc cản trở ra thì cái danh hiệu này có lợi ích gì.
Cô không quan tâm tới Cảnh Gia, tự cầm chai nước lên uống, trong lòng im lặng nhớ lại tất cả cảnh tượng đã chứng kiến.
Một manh mối mới đã xuất hiện.
Dù tứ chi của Lý Hòe có vẻ vẫn còn sai chỗ, nhưng khác với lúc ở thang máy.
Liệu điều này có đại diện cho việc mỗi lần giết thêm một tên hung thủ thì nó sẽ khôi phục thêm một chút, cho đến khi trở thành một con người thật sự bình thường hay không?
Cảnh Dịch chết khiến cơ thể phanh thây của nó chắp vá thành hình người, Hoàng Mậu chết làm đầu của nó khôi phục bình thường.
Chỉ cần giết chết hai hung thủ còn lại thì các bộ phận kia cũng sẽ phục hồi nguyên trạng sao?
Nếu vậy thì hàm nghĩa của năm chữ "Sự sống và cái chết" cũng đã rõ ràng, giết chết đám hung thủ thì Lý Hòe có thể chết đi sống lại.
Nếu Quan Yếm là người đứng xem, cô sẽ vui mừng, thậm chí tình nguyện giúp đỡ Lý Hòe.
Nhưng cô là hung thủ, vậy bây giờ nên làm gì đây?
Liệu còn manh mối gì cô chưa nghĩ tới...
Có một chuyện: Tối qua Cảnh Dịch chết, sáng nay cô gặp Lý Hòe rồi tránh được một kiếp, sau đó Hoàng Mậu bị giết.
Khi Hoàng Mậu chết Quan Yếm có ở hiện trường, nhưng Lý Hòe chỉ giết cậu ta rồi biến mất.
Cho dù nó ngại chuyện video uy hiếp nên tạm thời không động tới cô, đã vậy thì vì sao Cảnh Gia bên ngoài không bị gì cả?
Trong một ngày Lý Hòe chỉ có thể giết một người!
Đúng lúc này di động của Quan Yếm vang lên, là cô cài đặt báo thức lúc 8 giờ rưỡi.
Còn hơn ba tiếng nữa mới 12 giờ, chắc hẳn trong khoảng thời gian này an toàn.
Cô cuộn tròn trên sofa, ánh mắt dừng trên người Cảnh Gia ở đối diện đang hoảng sợ, nhớ lại từ đầu nhiệm vụ tới bây giờ.
Nửa tiếng sau, cuối cùng Cảnh Gia cũng hoàn hồn.
Sắc mặt cậu ta tái nhợt chậm rãi đi tới bên cạnh Quan Yếm, nặng nề ngồi xuống.
Sau đó nghiêng đầu nhìn về phía cô, giọng nói nghẹn ngào: "Còn không bằng chết đi cho xong... Vì sao nó không giết tao luôn đi..."
Lúc mới bắt đầu nhiệm vụ vẫn còn rất ổn, bây giờ đã thay đổi hoàn toàn.
Quan Yếm không có tâm trạng an ủi, nhìn cậu ta ngồi bên cạnh mình, lập tức ngồi dậy sang sofa một người.
Cũng không phải cô chán ghét gì người này, mà vừa rồi cô chợt nghĩ tới một chuyện.
Nếu Lý Hòe đã biến thành quỷ mà vẫn còn để ý những video kia, vậy thì chắc chắn không dễ động tới cô.
Nói cách khác, chỉ cần video còn trong tay cô thì trong mấy hung thủ, cô nhất định là người chết cuối cùng.
Thế nếu cả ba người đều chết sạch, đến phiên cô thì cô có thể dùng video để uy hiếp Lý Hòe.
Như vậy, đứng ở góc độ đối phương suy xét, thì làm sao mới giải quyết được sự uy hiếp này?
Đáp án là lợi dụng đồng lõa của cô, người vẫn còn sống - Cảnh Gia.
Khi một con quỷ muốn làm gì đó thì luôn khó phòng bị.
Giai đoạn trước của nhiệm vụ này cô vẫn đi theo NPC, nhưng bây giờ... Nếu muốn giữ được mạng mình thì phải chủ động đánh trước.
"Mày trốn tao làm gì?"
Cảnh Gia hỏi trong sự mờ mịt, không biết nghĩ tới gì, nhanh chóng quay đầu nhìn sau lưng mình, hình như cho rằng con quỷ đeo lên lưng cậu ta.
Quan Yếm nhìn cậu ta chằm chằm một lát, bỗng nhiên mở miệng hỏi: "Mới nãy mày nói muốn chết mà?"
Cảnh Gia dừng động tác, đôi mắt suy sụp cụp xuống: "Đương nhiên tao không muốn chết, nhưng còn cách nào nữa sao? Cảnh Dịch đã chết, anh Mậu cũng đã chết... Phật châu thật sự không có tác dụng! Chúng ta chỉ ngồi một chỗ chờ chết mà thôi, chờ cái tên Lý Hòe đáng chết kia tra tấn chúng ta tới chết! Nếu muốn tao chết thảm giống như anh Mậu thì, thì không bằng... để tao tự xử mình còn hơn."
Quan Yếm thở dài: "Haiz, mày nói được cũng có đạo lý, nếu không chúng ta cùng lên chỗ tầng thượng nhảy lầu đi thôi?"
Cô nói xong thì Cảnh Gia nghẹn lời, một lát sau mới nói: "Tao chỉ đang trút nỗi lòng mà thôi..."
Quan Yếm cụp mắt, không nói tiếp.
Hai người cứ ngồi như vậy.
Vì để dời sự chú ý và chống lại cơn buồn ngủ, Cảnh Gia lấy di động ra chơi, dù lướt vài video ngắn thú vị mà cậu ta cũng chẳng vui vẻ hơn.
Hơn mười phút trôi qua, Quan Yếm nói với cậu ta: "Nếu không mày ngủ thêm một lát đi? Tao không buồn ngủ, để tao canh chừng cho."
Cảnh Gia cười khổ: "Đã vậy rồi thì sao ngủ được nữa chứ?"
Quan Yếm tự nhủ trong lòng, nếu mày ngủ tiếp thì chỉ cần đợi một lát nữa là tao xong luôn rồi.
Nếu cô suy đoán không sai, chờ tới 0 giờ thì Lý Hòe có thể động thủ với họ.
Cô không biết thủ đoạn của nó là gì, nhưng không cần thiết để mạo hiểm.
Suy nghĩ một lát, Quan Yếm nói: "Tao vào bếp lấy nước uống, đêm nay mình đừng ngủ."
Cô đi vào nhà bếp, cầm hai chai đồ uống ướp lạnh, quay đầu đi tới chỗ bàn dài, lấy một con dao nhọn từ trên kệ giấu sau lưng quần.
Đến bây giờ, cô đã hiểu rõ cách thức hoàn thành nhiệm vụ này. wattpad_tichha_
Chỉ cần dựa theo cách của cô, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì ngày mai sẽ kết thúc.
Quan Yếm chậm rãi trở lại phòng khách, đưa một chai đồ uống cho Cảnh Gia, thuận tiện ngồi xuống bên cạnh cậu ta.
Lưỡi dao đè lên vùng da dưới eo dấy lên sự đau rát nho nhỏ.
Mượn sự che chắn của gối tựa, cô cẩn thận giấu dao dưới gối. Sau đó giả bộ như không có gì rút điện thoại ra lướt, sau sofa có một ổ cắm để có thể sử dụng trong khi sạc mà không cần lo lắng về việc hết pin.
Qua khóe mắt, cô liến nhìn Cảnh Gia bên cạnh, cô như một con dã thú ẩn nấp trong rừng cây quan sát con mồi để chực chờ thời cơ thích hợp tấn công.
Chờ hơn nửa tiếng.
Cho đến khi điện thoại Cảnh Gia sắp hết pin, cậu ta quay đầu hỏi: "Cho tao mượn đồ sạc với, điện thoại tao hết pin rồi."
Quan Yếm liếc nhìn thanh pin của mình, rút cáp sạc ra: "Tao cũng gần đầy rồi, mày sạc đi."
Đầu cắm của cô nằm bên này, cáp sạc không đủ dài nên cô phải vòng qua đưa cho cậu ta.
Thế là thừa dịp này, cô cố ý thả lỏng tay làm dây sạc rơi sau ghế sofa.
Cô làm bộ không cẩn thận, nói: "Ngại quá, cầm không chắc."
"Không có việc gì đâu." Cảnh Gia xoay người quỳ lên sofa, cả người tựa lên phần lưng ghế cúi xuống, tay phải nhặt cọng dây sạc lên.
Quan Yếm nhìn động tác của cậu ta như mất đi trọng lượng, mắt tối sầm lại.
Cô nhanh chóng rút con dao nhọn để dưới gối ra, mắt nhìn chằm chằm chiếc cổ mềm mại không hề phòng bị của đối phương, nhanh chóng đứng dậy giơ dao lên rồi chợt đâm xuống không chút do dự!
Mãi cho tới khi con dao đã cắm hai phần ba vào trong cổ Cảnh Gia, cả người cậu ta mới cứng đờ, chậm chạp phản ứng xem đã xảy ra chuyện gì.
Cậu ta trừng mắt không dám tin quay đầu lại, hé miệng như muốn hỏi cô vì sao làm thế.
Quan Yếm rút dao ra, máu tươi phun ra như suối ngay lập tức.
Cậu ta không nói nên lời, cố dùng sức đè cổ lại, từ từ ngã xuống.
Quan Yếm nhìn đôi mắt cậu ta dần mất đi màu sắc, chậm rãi nói: "Xin lỗi, cậu không chết thì tôi không thể sống."
Đừng nói đây chỉ là một NPC, nếu là người cầu sinh... về vấn đề ai sống ai chết, cô cũng sẽ lựa chọn giết chết đối phương.
Cảnh Gia ngã xuống sofa với một tư thế kỳ quái, sofa màu gạo nhanh chóng bị nhuộm một mảng đỏ tươi.
Quan Yếm dùng mu bàn tay lau vết máu bắn lên gò má, ném dao xuống, lấy gối tựa che đi gương mặt chết không nhắm mắt kia.
Kế tiếp... Chính là kết thúc nhiệm vụ này.
Cô đi lấy đồ sạc trở lại phòng ngủ, tự tắm rửa sạch sẽ cho mình lần nữa, cầm di động tựa vào giường, bình tĩnh chờ đợi ngày kế tiếp.
Nếu lúc này có người tới cái nhà này thì nhất định sẽ bị cảnh tượng trong phòng dọa sợ.
Trong nhà vệ sinh và phòng khách đều có thi thể đẫm máu nằm đó, mà một cô gái trẻ tuổi lại không hề phát hiện điều gì bất thường, nhàn nhã nằm trong phòng ngủ chơi điện thoại.
Vì phải cố sống cho qua đêm dài này, điện thoại bị Quan Yếm chia làm hai kiểu, một nửa dừng ở giao diện đăng video, một nửa dùng để giải trí cho hết thời gian.
Thấm thoát đã 0 giờ.
Cô ngồi ngay ngắn, ngón tay dừng trên cái nút "đăng" màu xanh, cảnh giác quan sát tất cả tiếng động xung quanh.
Rèm cửa màu trắng bị gió thổi phất lên, bay lất phất như ma nữ áo trắng.
Quan Yếm chớp mắt, giọng nói nhẹ nhàng: "Không biết là tốc độ giết tôi nhanh hơn hay tốc độ ấn gửi của tôi nhanh hơn nhỉ."
Bức màn chợt rơi xuống, trở về chỗ cũ bất động.
Nhưng trước khi rèm rơi xuống, thật ra Quan Yếm đã nhìn thấy cái bóng trong kính cửa sổ phản chiếu lại.
Cô nhìn thấy cái bóng của cô trùng lên cái bóng của Lý Hòe.
Không sai, từ trước tới giờ, con quỷ này không biến mất hoàn toàn mà nó vẫn luôn đi theo bọn họ, trốn trong cơ thể của bốn người.
Thật ra chuyện này sớm đã được báo trước.
Đầu tiên là Cảnh Dịch chết đầu tiên, cậu ta nhảy từ trên tầng thượng xuống còn nở một nụ cười ma quái với cô.
Sau đó họ nhìn thấy nó cười y hệt bên ngoài khu nhà Lý Hòe.
Tất nhiên nếu thật sự nghĩ kỹ càng chuyện này thì sau khi Hoàng Mậu chết, Quan Yếm lần nữa kết nối manh mối.
Thứ nhất: Vì hai người đều bị khống chế mà tử vong, giải thích cho chuyện Lý Hòe vẫn luôn ở cạnh bọn họ.
Thứ hai: Sau khi Hoàng Mậu và Quan Yếm tiến vào ngôi chùa đều xuất hiện trạng thái choáng đầu, hơn nữa cùng có cảm giác tượng Phật trong đại điện rất hung ác.
Hai điểm này kết hợp lại làm cô suy đoán ra một đáp án: Mỗi khi Lý Hòe bám vào cơ thể mỗi người thì nó sẽ có cơ hội xông ra giết người.
Không phải vì họ có cảm giác khó chịu đối với ngôi chùa, nhang đèn và tượng Phật mà là con quỷ trốn trong cơ thể họ khó chịu.
Như vậy, cách thức hoàn thành nhiệm vụ này cũng theo đó trồi lên mặt nước.
Nhìn thì nhiệm vụ này phức tạp như lạc trong sương mù, nhưng thật ra cách thức hoàn thành đã được giấu trong những dấu vết, mọi thứ đều có dấu vết mà lần theo.
Chỉ cần tìm được một con đường thì có thể lần theo đó mà nghiệm ra.
Nếu đã biết làm sao để hoàn thành, giữ lại Cảnh Gia cũng chỉ kéo chân mình.
Vì thế Quan Yếm tiên hạ thủ vi cường*, giết chết người vốn đáng chết này.
*Có nghĩa là ra tay trước sẽ chiếm được nhiều lợi thế.
Tiếp theo cô chỉ cần nhịn tới hừng đông là sẽ có biện pháp kết thúc hoàn toàn.
Nhưng suy nghĩ của Quan Yếm chợt dừng lại.
Vì sao cô bỗng nhiên mơ thấy người cầu sinh Thời Nguy trong nhiệm vụ đầu tiên thế?
Nếu không vì giấc mơ đó thì động tĩnh nhỏ trong nhà vệ sinh không thể gọi cô dậy được, tuy rằng có thể bỏ qua cảnh livestream hiện trường không liên quan lắm.
Nhìn dáng vẻ Thời Nguy giống như đang nhắc nhở cô điều gì đó. wattpad_tichha_
Nhưng đây là phó bản chơi đơn, nếu có người cầu sinh khác thì đã xuất hiện từ lâu. Vậy thì trong thế giới hiện thực đã xảy ra chuyện gì sao?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]