Trước câu hỏi của Mạnh Đình, Lâm Nhạc có chút do dự. Bởi lẽ cô vẫn chưa quyết được nên đi hay ở trong tình cảnh này. Bây giờ cô và Mộ Thần đã bên nhau, thì không lý nào Mộ Thần chấp nhận cho cô rời xa anh mà trở về Mỹ. Nhưng từ bỏ công việc mình yêu thích và những người từng giúp đỡ khi mình gặp khó khăn cô thật sự không nỡ.
"Anh Mạnh Đình, em..."
"Có phải người đàn ông đó đã xuất hiện rồi không? Vì sự xuất hiện của anh ta nên em không muốn rời đi đúng không?"
"Sao anh ..."
"Đúng, anh biết tất cả. Nhạc Nhạc, em đừng quên hắn ta từng tệ bạc với em thế nào, bỏ bê mẹ con em ra sao. Hắn ta không xứng đáng với tình yêu của em đâu Nhạc Nhạc."
"Thật ra lúc đó anh ấy không hề biết em đã mang thai con của anh ấy. Anh ấy không phải người không có trách nhiệm như anh nghĩ đâu"
"Em đang bào chữa cho anh ta sao? Nhạc Nhạc, em vẫn còn tình cảm với anh ta sao?"
Đứng trước câu hỏi của Mạnh Đình, Lâm Nhạc không chút do dự nhìn thẳng vào mắt Mạnh Đình lên tiếng.
"Thật ra em chưa bao giờ hết yêu anh ấy. Trước đây em rời đi là nghĩ rằng anh ấy không có tình cảm với em, nhưng thực ra em đã hiểu lầm anh ấy. Bọn em đã bỏ lỡ nhau hơn bảy năm, Bọn trẻ cũng ngần ấy thời gian thiếu thốn tình thương của một người cha. Bây giờ mọi chuyện đã rõ,em không muốn mình lại tiếp tục sai lầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-chong-cho-me/3601094/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.