Nghe câu hỏi của Mộ Thần mà đầu óc Từ Chính Thuần không loading kịp, người bạn thân của cậu ấy thích con gái của người anh em đã mất! Cậu ấy còn có người anh em thân thiết nào ngoài mình ra chứ? Người cậu ấy đang muốn nói đến là ai?
“Cậu muốn nói đến ai thì cứ nói thẳng ra, nói như cậu tôi không hiểu gì cả.”
“Tôi… ý là… tôi giả sử nhé! Chỉ là giả sử thôi, nếu như tôi thích một cô gái mà cô ấy lại nhỏ tuổi hơn tôi khá nhiều, cô gái đó là con gái của một người anh em thân thiết của tôi thì có thể đến với nhau không?”
“Sao lại không thể chứ! Tình yêu đâu phân biệt tuổi tác hay giai cấp xã hội, chỉ cần cậu thật lòng với cô gái đó thì có gì là không được đâu chứ!”
“Cậu nói thật sao? Có thể đúng không? Không có gì trái với đạo lý đúng không?”
“Đương nhiên rồi, có họ hàng thân thuộc gì đâu mà trái đạo lý chứ! Nhưng sao tôi thấy cậu mừng ra mặt như vậy? Cứ giống như cậu đang nói chuyện của cậu không bằng.”
Mộ Thần vội thu liễm lại ý cười trên môi, vẻ mặt điềm tĩnh anh nói.
“Làm gì có chứ! Tôi… tôi chỉ là giả xử và đang vui mừng cho người bạn của mình thôi.”
“Người bạn đó của cậu là ai? Sao tôi chưa từng nghe cậu nhắc đến thế?”
“À… người này cậu chưa từng gặp qua đâu. Cậu ấy không thích gặp người lạ, cậu đang bận việc đúng không? Vậy mau về xử lý đi, tôi cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-chong-cho-me/3601077/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.