Không biết đã qua bao lâu, An Thành vẫn cắm cúi chạy, từng đợt gió lạnh phả vào da thịt qua lớp áo mỏng khiến cả người lạnh toát nhưng cậu không quan tâm, đôi chân trần trắng trẻo khi nào giờ đã đầy những vết xước đỏ do đá nhọn cứa qua, nhưng cậu không để ý 
Cậu chỉ nghĩ đến một điều là chạy đến đó thật nhanh, đến để gặp hắn 
Chiếc hộp trong tay được cậu nắm chặt, cậu nhất định phải đưa nó cho hắn 
"Này...này ba không thấy gì hết" 
Lý Doãn khó khăn bước từng bước khi đôi mắt bị che đi bởi đôi bàn tay nhỏ nhắn của Tiểu Vệ 
"Baba cứ đi đi, không sao đâu, con sẽ chỉ đường cho người...bây giờ đi thẳng 10 bước.." 
Tiểu Vệ ngồi lên cổ Lý Doãn thích thú chỉ đường cho hắn 
'An Thành' đứng đợi bỗng tiếng chuông điện thoại vang lên 'ting' một cái 
Cậu liền lấy ra coi, thấy đó là tin nhắn của Phúc Niên cậu cẩn trọng nhìn xung quanh rồi trả lời tin nhắn, nhắn xong cậu cất lại vào túi trong lòng khó hiểu, tự dựng hỏi cậu đang ở nơi nào là sao? 
Thấy hắn bước vào cậu nhanh chóng cầm cái bánh kem trên ghế lên, không ngờ hôm nay là sinh nhật của Lý tổng đấy, hồi chiều cậu ngu ngơ để Tiểu Vệ kéo đi cũng chả biết chuyện gì 
Trong lòng thầm nghĩ, tên An Thành kia cũng chu đáo gớm, chuẩn bị cũng kỳ công phết ấy chứ, trang trí cả cái khu đất to như vậy, tiếc rằng công đó lại để cho Vũ Kha cậu đây hưởng 
"Xin lỗi nhé" 
Cậu nói nhỏ rồi rồi bưng bánh đứng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-chong-cho-baba/1735263/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.