Về đến nhà đã thấy Tiểu Vệ từ bên trong chạy ào ra ôm lấy chân An Thành
"A ba nhỏ về rồi"
"À...ừ...ta về rồi"
Nghe cậu trả lời của cậu có vẻ hơi gượng gạo làm Tiểu Vệ khó hiểu ngước lên
"Người sao vậy? Có chỗ nào không khỏe sao?"
Lý Doãn nghe thế cũng nhanh chóng lại gần
"Em không khỏe sao?"
"À...chỉ hơi mệt một chút...có lẽ do ban nãy cũng uống hơi nhiều"
"Vậy nhanh lên phòng nghỉ ngơi đi"
"Em biết rồi"
Nói rồi cậu xoa đầu Tiểu Vệ rồi đi theo hắn lên lầu, Tiểu Vệ cũng mỉm cười đáp lại, sao khi bóng hai người đã khuất Tiểu Vệ đưa tay lên cằm vẻ mặt hơi suy tư
Có gì đó hơi lạ thì phải, mà thôi gọi điện cho Tiểu Ninh cái đã
Ánh nắng chiếu qua khung cửa làm hàng mi dài khẽ động, An Thành nhíu mắt rồi từ từ mở ra, cậu chống tay uể oải ngồi dậy, khung cảnh xa lạ đập thẳng vào mắt cậu, đây là nơi nào? Sao cậu lại ở đây?
An Thành cố gắng nhớ lại hôm qua rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì
Cậu nhớ hôm qua sau khi uống lý nước đó thì đầu cậu bỗng choáng váng, mọi thứ trước mắt đều mờ đi, và khi tỉnh lại thì cậu đã ở đây
An Thành đưa tay vò đầu mình
'leng keng'
Âm thanh khiến cho An Thành tỉnh hẳn ra, đừng có nói là....
An Thành thử di chuyển tay một lần nữa, âm thanh đó lại vang lên, cậu như không thể tin nhìn xuống
Tay cậu bị còng bởi một đầu dây xích, đầu kia thì gắn với chân giường, như nhận ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-chong-cho-baba/1735261/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.