An Thành nhẹ nhàng đặt tay lên vai Lý Doãn, ánh mắt chứa đầy sự lo lắng, Lý Doãn nắm lấy tay cậu mỉm cười tỏ ý không sao rồi đứng dậy 
"Em đói chưa? Đi ăn thôi" 
Nhìn nụ cười trên mặt hắn cậu nhíu mày 
"Đừng cố cười khi anh không muốn cười như thế chứ" 
Lý Doãn ngơ ra một lúc rồi vòng tay ôm lấy cậu 
"Sao? Bộ anh cười xấu lắm à?" 
"Không có" 
Nhìn thấy tấm thiệp mời trên bàn hắn trùng mắt xuống nói với cậu 
"Về buổi tiệc em không cần đi đâu" 
"Em sẽ đi" 
An Thành không nặng không nhẹ cất lời, nghe thế hắn vội giữ lấy vai cậu, sự lo lắng hiện lên trong đôi mắt 
"Nhưng nó không bình thường chút nào cả, người mà bọn họ nhắm tới là anh, anh không muốn liên lụy em" 
Thấy hắn có vẻ mất bình tĩnh, An Thành đặt một tay lên má hắn trấn an 
"Vậy em là gì của anh?" 
Lý Doãn nắm lấy tay cậu và ôn nhu hôn lên đó 
"Là người anh yêu, là vợ và là thế giới của anh" 
An Thành thấy ấm lòng trước câu nói của hắn, cậu mỉm cười 
"Là thế giới luôn cơ đấy" 
"Um" 
"Vậy cho cái thế giới này bao bọc anh được không?" 
Lý Doãn ôm chầm lấy An Thành, ham muốn cảm nhận lấy sự yêu thương thoát ra từ con người này 
"Được" 
Hai người cứ thế ôm nhau một hồi lâu, An Thành vẫn là người dứt ra trước, đùa chứ để im như vậy chắc ôm tới sáng mai 
"Được rồi, không phải anh kêu đi ăn sao? Đi thôi, em bắt đầu đói rồi" 
"Um" 
Lý Doãn hôn lên má 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-chong-cho-baba/1735259/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.