"Anh nói An Thành không ở đây vậy cậu ta là ai?"
Phúc Kiến mặt vẫn còn hoảng hỏi anh, Phúc Niên vẫn rất an nhàn nhìn cậu đáp
"Có lẽ em biết người này đấy"
"Em biết sao?"
"Um"
Cậu thật sự biết người này sao, trong đầu Phúc Kiến giờ toàn những dấu chấm hỏi, cậu cố gắng suy nghĩ lần nữa, mọi người cậu quen biết đều đã thấy mặt chỉ trừ một người
"Là người áo đen đó"
"Đúng vậy"
"Nhưng...."
"Nhưng sao cậu ta lại giống Triệu An Thành như vậy đúng không?"
Phúc Kiến gật đầu, cậu không tin rằng trên đời lại có hai người giống hệt nhau trừ anh em sinh đôi, nhưng An Thành làm gì có anh em sinh đôi nào chứ
"Nhờ bàn tay này này"
Phúc Niên giơ hai bàn tay của mình lên, Phúc Kiến bây giờ mới giật mình nhận ra, cậu quên mất anh cậu rất giỏi về phẫu thuật
"Anh phẫu thuật thay đổi gương mặt cho cậu ta?"
"Đúng vậy"
Phúc Niên tiến điến đặt cằm lên vai cậu và nói với giọng đầy tự hào
"Rất giống đúng không, điều đó chứng tỏ anh đã làm rất tốt nhỉ"
Phúc Kiến vẫn đứng đơ người ra, rốt cuộc anh cậu muốn làm chuyện gì đây
An Thành và Lý Doãn tiễn Ngọc Mai ra xe, trước khi đi bà nắm tay cậu và dặn
"Nhớ nhé, cuối tuần phải đến nhà ta chơi nhé"
"Dạ vâng, nhưng con sợ công ty nhiều việc quá tại bây giờ cũng đang cuối năm"
"Không sao, để nó làm hết là được"
"Ơ....."
Lý Doãn bất mãn nhìn mẹ mình, mẹ không thương con trai mẹ tí nào à
"Ơ gì mà ơ, con là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-chong-cho-baba/1735253/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.