Thấy bà tiến tới ngày càng gần, sự lo sợ trong lòng lại nhiều hơn, sao mà hồi nãy mình hùng hổ dữ vậy trời bây giờ mà ăn tát là hơi quê à nghen, thấy bà đưa tay lên cậu liền nhắn tịt mắt lại, tới rồi tới rồi
1....2.....3....không có âm thanh của cái tát nào vang lên cả mà hình như có gì đó đặt trên đầu cậu thì phải, An Thành bất ngờ mở mắt ra, trước mặt là gương mặt hiền từ của Ngọc Mai đang xoa đầu cậu
"Ơ....."
An Thành ngơ ngác nhìn bà, cái gì đang xảy ra vậy nè, sao không tát mà xoa đầu vậy, ai nói dùm cho cậu hiểu với
Nhìn gương mặt của cậu, Ngọc Mai bật cười đưa tay véo má cậu, con dâu của bà đúng thiệt dễ thương nha
"A...sao bác không đánh cháu?"
An Thành ngu ngơ hỏi, Ngọc Mai khó hiểu nhìn cậu
"Sao ta lại phải đánh cháu?"
"Tại...."
An Thành không biết phải nói ra sao, không lẽ kêu là do thấy mặt bác hầm hầm tiến tới nên tưởng đánh à, nói vậy có bị ăn đập thật không ta
"Hí hí con dâu à, cuối cùng ta cũng được nhìn thấy con, thằng kia giấu giữ quá...cho ta coi cái nào"
Ngọc Mai vui vẻ sấn tới quay mòng mòng cậu nhìn từ trên xuống dưới, cuối cùng kết luận
'Nhà ai mà sinh được đứa con đẹp thế không biết, khác xa với thằng con nhà mình, cái mặt ngày nào cũng lạnh băng nhìn ngán muốn chết đi được'
An Thành hiện tại đang ngơ, nà ní? Con dâu? Oát đờ....khụ
Ngọc Mai đang vui vẻ xoa mặt An Thành thì cánh cửa đột nhiên mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-chong-cho-baba/1735249/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.