Sau một hồi đấu tranh tư tưởng An Thành cuối cùng quyết định nhường giường cho hắn còn mình thì sẽ ra sô pha ngủ
Kiên định với ý chí quyết tâm nhường lại chiếc giường thân yêu cho hắn, dứt khoát ôm gối ra ngoài
'Giường à hẹn gặp mày vào ngày mai'
An Thành luyến tiếc nhìn lại chiếc giường thân yêu của mình như sẽ không còn gặp lại nữa
Vừa bước ra khỏi cửa phòng, đột nhiên một bàn tay to lớn túm cậu lại ép vào tường
"Cậu đi đâu?"
"Ực...ra ngoài sô pha"
"Ra đó làm gì?"
An Thành chớp mắt nhìn hắn, ơ hỏi gì kì, ngủ chứ làm gì ba
"Đi ngủ"
"Ai bảo ra đấy?"
Ơ, không ra đấy chả lẽ ngủ chung với ông à, hỏi hay
"Lên giường ngủ đi"
"Cái này......"
"Tôi có làm gì đâu mà cậu sợ"
Lý Doãn bày vẻ mặt bất đắc dĩ nhìn An Thành, cậu lập tức xua tay phủ nhận, hai người đàn ông thì có gì mà làm cậu có thể sợ chứ
"A tôi không có sợ"
"Vậy thì đi ngủ"
Lý Doãn mỉm cười xoa đầu An Thành rồi tiến về phía giường ngủ, hết cách An Thành đành thở dài rồi ôm gối bước theo hắn
An Thành chùm chăn nằm ở sát mép giường quay lưng với hắn, thấy cậu nằm thiếu điều muốn rớt xuống còn bên mình thì rộng rãi liền nghiêng đầu qua nói
"Xích qua đây một chút"
"Sao ạ??"
An Thành quay qua ánh mắt đầy thắc mắc nhìn hắn, xích qua đó làm gì
"Nằm xích qua đây, nếu không cậu mà có rớt xuống thì đừng có đỗ lỗi cho tôi đấy"
"...."
Mặc dù rất muốn đánh người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-chong-cho-baba/1735223/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.