"C..ca..cái đó không phải là bỏ nhà a"
"Hửm"
"Nó...nó gọi là sống...sống tự lập"
"Hửm"
Mỗi một từ hửm thì An Minh kề cái mặt như tu la của mình đến gần An Thành hơn, làm cậu sợ muốn nhảy dựng lên, chết người đó đại ca hic hic, đừng có kề cái mặt đáng sợ của ông vào gần mặt tui như vậy, gần đến mấy cũng không đẹp bằng mặt chủ tịch tui đâu, ông ngon ông kề cái mặt này vô mặt chị dâu đi không bị táng tui chớt liền, chỉ giỏi bắt nạt tui thôi huhu đáng sợ quá đi, có ai cứu tui dới
"Anh...anh...à né...né cái mặt ra xíu rồi nói chuyện được hơm?"
"Sao? Chê gương mặt đẹp trai của anh mày à?"
"Nào dám"
Ừa tui chê đó được chưa, mặt chủ tịch tui đẹp hơn ông ngàn lần, những lời này An Thành chỉ dám nói trong đầu, cậu chưa muốn đi chầu ông bà sớm đâu
An Minh cuối cùng cũng buông tha cho An Thành liền đứng nhích ra một bên, nhân cơ hội cậu định chạy đi ngay lập tức liền bị túm cổ áo xách lên trở về chỗ cũ, ai oán nhìn ông anh mình tại sao chỉ cách nhau có mấy tuổi mà sao anh cậu khỏe như thế còn cậu thì....
"Bởi vì anh mày ăn ở tốt"
"...."
Ổng có năng lực đọc suy nghĩ hả trời??? Vẻ mặt cực kỳ hoang mang nhìn anh liền bị anh cốc cho mấy phát vào đầu khiến cậu la oái lên, trừng đôi mắt oán giận của mình lên liền bị anh lườm lại
"Nói sao lại ở đây?"
"Thì em làm việc ở đây nên tất nhiên phải ở đây, anh hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-chong-cho-baba/162380/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.