Nếu cô nàng đã nói rõ ràng như vậy rồi, Trác Mục không đến mức mang theo thù địch không cần thiết.
Nhưng anh vẫn nói: "Tôi không phải người song hướng kia. Cho nên giữa chúng ta không có khả năng."
"Tôi biết ba mẹ tôi không có khả năng can thiệp vào quyết định của cô. Còn họ nghĩ gì tôi không muốn biết."
"Dù sao thì, rất vui được gặp cô."
Anh vươn tay ra, lịch thiệp và đứng mực.
Cô nàng cũng hào phóng bắt tay anh, sau đó hai người vẫn tiếp tục nói chuyện với nhau.
Cảnh tượng này ở trong mắt ba mẹ anh cứ như kết cục đã định vậy, họ thoáng cười nhìn nhau, ai cũng vui mừng.
Buổi tối, anh từ chối lời mời của cô nàng đi chơi đêm. Anh vẫn còn nhớ mình đến đây vì lý do gì. Cho dù đó chỉ là cái cớ mà ba mẹ anh bày ra thì anh vẫn thật lòng quan tâm ông bà nội. Anh đã lãng phí thời gian ở bên cạnh người anh thương, vậy thì liền lãng phí cho xứng đáng.
Ba mẹ anh bất mãn thấy rõ nhưng không dám có ý kiến với lý do anh dùng để từ chối người ta.
"Khó được đến đây, không muốn đi chơi sao?"
B ni vỗ tay anh hỏi.
Anh lắc đầu, cầm lại tay bà.
Bà tay bà nhăn nheo, nhưng mà rất ấm áp, khác hẳn khí hậu se lạnh ở đây.
Khoảng thời gian từ lúc mới đến cho tới anh giờ đủ để anh biết ông bà nội chỉ là tiến thoái lưỡng nan mới thuận theo kế hoạch của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-anh-trong-giao-dien-game-online/3579514/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.