Cậu cảm thấy nếu còn như vậy nữa thì không được, cậu hờn dỗi cứng rắn đẩy câu chuyện về: "Anh còn chưa trả
ldi…"
Trác Mục suýt thì không giữ được biểu tình của mình. Anh cụp mắt, mím môi nén lại tiếng cười: "Anh không thích ai cả, em là người đầu tiên."
Vậy sao anh biết mình là...
"Thế em biết tính hướng của mình bằng cách nào?"
Nhạc Dương giật mình, sau đó ngộ ra.
Cậu chợt nghe anh nói: "Anh phát hiện mình rất thích nhìn những nam sinh vừa trắng vừa mềm..."
Lúc nói anh còn ma sát ngón cái vào lòng bàn tay cậu. Hành động đó vào thời điểm này mang theo vô vàng ám chỉ, trước đó cậu không nhớ ra tay mình còn đang bị anh nắm, bây giờ cậu chỉ cảm thấy chỗ bị anh cọ nóng như lửa, khiến cậu vô thức muốn giật ra.
Nhưng mà không giật được, bởi vì anh bỗng nhiên tăng mạnh sức lực.
Vốn dĩ không khí đã rất lúng túng, lại thêm hành động cử chỉ lôi kéo của họ, không khí lại càng ngượng ngập hơn.
Nhạc Dương cảm thấy cả người như muốn chín rục rồi, có thể mang lên bàn dùng bữa ngay được.
Còn cái người kia vẫn cứ cười cười nhìn cậu.
Nhạc Dương thấy thẹn: "Anh trêu chọc em."
"Ha ha..."
Lần này Trác Mục không nén được bật ra một tiếng cười khẽ.
Cái âm thanh kia ở trong tai Nhạc Dương vừa trầm vừa thấp, khiến cả người cậu càng thêm mất tự nhiên.
Thời điểm đó cậu bất chợt thấy thân hình trước mặt mình đổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-anh-trong-giao-dien-game-online/3579505/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.