Nhạc Dương luống cuống tay chân đáp lại.
Bạn nói với Gặp Thần Giết Thần: [Tôi hơi mệt, muốn nghỉ một chút.]
Nói xong lại cảm thấy mình biểu hiện hơi lạnh nhạt còn nói thêm.
Bạn nói với Gặp Thần Giết Thần: [Có thể là treo máy ở Lạc Dương bán đồ, sau đó đi ngủ.]
Cậu không biết người bên kia lúc cảm nhận được điệu bộ vừa rụt rè vừa đáng yêu này của cậu đã nhếch môi cười. Sau đó ý định tém tém lại một chút tránh để dọa cậu vừa mới hiện ra trong đầu ngay khi nhìn thấy câu nói kia của Hòa Thượng liền bị anh ném ra sau đầu.
Trong lòng Trác Mục có một ý tưởng rất điên rồ. Nhưng anh không thể nào kiềm lại không nghĩ tới nó, mà càng ngày càng nghĩ nhiều hơn, càng cảm thấy có khả năng.
Dưới cái ý nghĩ đó mà bảo anh tém tém, y như người si nói mộng.
Thế nhưng có một việc là nhất định phải suy nghĩ lại. Thái độ hoảng hốt của Nhạc Dương quá rõ ràng, để tránh cho cậu sợ quá bỏ chạy, đến khi đó anh có muốn hối hận cũng không được, sau này anh không thể hành động lộ liễu như hôm nay nữa.
Nhạc Dương thật sự có khả năng bỏ chạy, điều này sau đó Trác Mục mới biết.
Dù sao Trác Mục cũng đã Gét được bí mật này, cho nên tạm thời Nhạc Dương sẽ không chạy.
Cậu nói được làm được, sau khi kiểm kê lại số đồ có thể bán, Nhạc Dương liền treo Dương Dương Khoái Nhạc ở trước cổng Thương Hội, là nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-anh-trong-giao-dien-game-online/3579482/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.