"Nhạc Dương, mày lại không đi cùng bọn tao nữa à?"
Hà Du vừa ló đầu ra từ trước chiếc gương trên tường vừa hỏi người đang ngồi cắm mặt vào máy tính, trên tay còn bận vuốt lại mái tóc vừa xịt keo bóng loáng của mình.
Ký túc xá không thể nào có chiếc gương treo tường lớn như vậy, đều là do tên trai thẳng thích ăn diện Hà Du lên mạng tậu về, trong phòng này trừ Nhạc Dương, ba người còn lại đều sẽ nghía qua nó mỗi khi ra ngoài. Thật ra là chỉ muốn nhìn sự đẹp trai lai láng của mình tự kỷ mà thôi.
"Tao bận đi phó bản rồi."
Thanh niên ngồi đưa lưng lại với hắn vẫn không chút dịch chuyển. Đương nhiên nếu không tính bàn tay vẫn luôn nhấp chuột không ngừng của cậu thì gần như chính là một pho tượng.
Hà Du chán nản nhún vai, đặng bước đến, tư thế ngả ngớn không thẳng hàng ngay lối cúi người chống một tay lên bàn máy tính của Nhạc Dương, rèn sắt không thành thép nói: "Nhạc Dương, năm nhất đại học đã qua rồi đó."
Nhạc Dương vẫn không dời mắt khỏi màn hình máy tính đang hiển thị khung cảnh thơ mộng của thành Tô Châu cổ đại, chính giữa màn hình là một Đường Môn tay cầm thần khí hình nỏ, vũ khí độc môn của Đường Môn cấp tám mươi hai được khảm ngọc sáng lấp lánh khiến cho nam Đường Môn càng thêm soái khí. Cho dù chỉ mặc đồ cơ bản do môn phái cấp thì trông vẫn rất gì và này nọ. Nghe hắn nói thì cậu điềm nhiên hỏi lại: "Thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-anh-trong-giao-dien-game-online/3579463/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.