Lăng gia bị tập kích ngay lúc nửa đêm. 
Tất cả mọi người đều không kịp đề phòng. 
Bởi vì chưa có kẻ nào dám cả gan làm chuyện này ngay trong dinh thự Lăng gia được canh phòng nghiêm ngặt. 
Kẻ đến đây dường như mang theo tâm lý được ăn cả ngã về không, không hề quan tâm đến sống chết của mình, thậm chí gã ta còn treo thuốc nổ trên người. 
Lần đầu tiên Chung Tình gϊếŧ người mà không hề do dự hay hạ thủ lưu tình. 
Bởi vì cô biết một khi mình nhẹ tay thì rất có thể toàn bộ Lăng gia sẽ rơi vào nguy hiểm. 
Nhưng vẫn chậm một bước. 
Khuôn mặt gã ta dữ tợn nhìn cô với vẻ chế nhạo, ngọn lửa lập tức bao quanh tầm mắt Chung Tình. 
Chung Tình nghĩ rằng có lẽ mình sẽ không chết. 
Dù sao Sương Hàn kiếm cũng được rèn từ những mảnh thiên thạch rơi từ trên bầu trời, vừa cứng rắn vừa kiên cố vừa sắc bén. 
Sức mạnh của chất nổ có thể khiến cô bị thương nhưng sẽ không chết. 
Nhưng bất ngờ thay, cô không hề cảm thấy đau đớn. 
Một vòng tay vững chắc ôm lấy cô, ôm chặt lấy vóc người tương đối mảnh mai của cô. 
"Bùm!" 
Lúc ngã lăn xuống đất, toàn bộ suy nghĩ của Chung Tình đều bị đình trệ. 
Cho đến khi có tiếng bước chân lộn xộn chạy tới, tiếng kêu lo lắng và hoảng sợ đã đánh thức sự tỉnh táo của cô. 
Cô vội vàng quay đầu lại, có chất lỏng ấm áp rơi xuống mặt cô. 
Đó là máu của người đàn ông đang bảo vệ cô. 
Cả người Chung Tình run lên. 
Cô thở 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-yeu-truy-tim-tinh-yeu/1055300/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.