Nhìn bộ dạng này của Yến Việt, suýt chút nữa Chung Tình đã dao động. 
Nhưng cũng chỉ là một chút mà thôi. 
Nàng vẫn ung dung thong thả, bàn tay cứng rắn đẩy hắn ra: "Từ khi đệ nói với ta những lời đó, đệ nên hiểu....." 
Hắn nhìn nàng, nàng cũng trực tiếp đối mắt với hắn: "Chúng ta không bao giờ có thể giống như xưa được nữa." 
Nàng sẽ không lừa mình dối người, càng không muốn hắn lún sâu vào thứ tình cảm này. 
Ánh sáng trong mắt Yến Việt dần ảm đạm, hắn ngẩn ngơ nhìn Chung Tình. 
So với trong tưởng tượng của hắn thì nàng càng tàn nhẫn hơn. 
Bởi vì biết rõ nhược điểm của nàng, bởi vì nghĩ rằng nàng sẽ lần nữa dung túng hắn, cho nên hắn mới dám bày tỏ tình cảm của mình trắng trợn như thế. 
Hắn nghĩ rằng nàng sẽ giống như lúc trước, tiếp tục cười bất đắc dĩ, tiếp tục bao dung hắn. 
Không ngờ nàng lại nói lời cự tuyệt lạnh lùng đến vậy. 
Chung Tình không hề bình tĩnh như những gì nàng thể hiện bên ngoài, thực chất trong lòng nàng rối như tơ vò. 
Yến Việt nhấp nháy môi, nhưng nửa ngày vẫn không thốt ra được lời nào, im lặng tiếp tục lau khô tóc cho nàng. 
Chung Tình nhắm mắt lại, nàng cũng không biết phải nói gì nữa. 
Những lời muốn nói đều đã nói hết. 
Yến Việt hiểu. 
Không khí trong Càn Long Cung nhìn thì yên tĩnh, sự yên tĩnh uy nghiêm rèn giũa qua năm tháng, chỉ có trong lòng hai người hiểu rõ, tất cả đều là giả dối. 
Chờ tới khi tóc khô, Chung Tình cũng cảm thấy buồn ngủ. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-yeu-truy-tim-tinh-yeu/1055274/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.