Chương trước
Chương sau
Sau khi hạ triều Yến Việt liền về Khang Ninh Cung, đem hết sự tình trên triều nói cho Chung Tình.
Bọn quan viên thượng triều đều có vận mệnh quốc gia cùng long thể bảo hộ, Chung Tình không thể nhìn trộm, đa số thời điểm đều là từ Yến Việt thuật lại.
"Có người đánh chủ ý lên người Quý phi cùng Ngũ hoàng tử."
Không cần nghĩ Chung Tình cũng biết.
Yến Việt gật đầu: "A Việt cũng cho rằng như vậy."
Hắn hỏi: "Mẫu Đơn tỷ tỷ có biết ai làm ra chuyện này không?"
Chung Tình cười: "Trái phải cũng chỉ có vài vị kia."
Yến Việt cũng cười.
Đúng vậy, đem Ngũ hoàng tử uy hiếp cũng chỉ có mấy vị hoàng tử gia thế không tầm thường cùng mấy vị phi tần địa vị cao trong cung.
Yến Việt nhẹ giọng nói: "Mặc kệ là ai, chúng ta chỉ cần đứng xem là được. Bất quá nhìn thái độ phụ hoàng thì chỉ sợ kế sách của người kia không thành được."
Hiển Đức Đế yêu thích Quý phi, tự nhiên cũng vô cùng sủng ái Ngũ hoàng tử.
Nghe nói chiến trường Tây Bắc giao chiến cực kì thảm thiết, hoàng tử thân kiều thịt quý sơ sảy một cái liền mất mạng.
Hiển Đức Đế sao có thể đồng ý?
Hơn nữa, Chung Tình cũng nhìn thấy hoàng đế vừa lui triều đã có người của Triều Hoàng Cung tới thỉnh qua, hiển nhiên Quý phi đã biết tin này.
Theo kinh nghiệm "nghe góc tường" nhiều năm của Chung Tình, nước mắt của Quý phi có uy lực cực lớn, chí ít Hiển Đức Đế không thể chống cự được.
Mặc kệ gặp phải chuyện gì, chỉ cần Quý phi rớt một giọt nước mắt, Hiển Đức Đế đều chiều theo.
Ví như lúc này, Hiển Đức Đế ôm lấy Quý phi khóc như hoa lê vũ đái, lập lời thề đảm bảo: "Mẫu Đơn yên tâm, ta nhất định không để Bích Nhi của chúng ta đi chiến trường."
Dù đã nghe không biết bao nhiêu lần nhưng khi Hiển Đức Đế nhu tình kêu hai chữ Mẫu Đơn, Chung Tình đều ớn lạnh.
Mỗi khi có cấp báo đến từ Tây Bắc, sắc mặt đế vương liền đen một lần.
Tình trạng ngày càng không tốt, trong hai ngày này, trên triều đình là có người đem ý lúc trước của Khâm Thiên Giám ra, không hề nghi ngờ Hiển Đức Đế đều cự tuyệt.
Nhưng hết lời này đến lời khác, muốn làm lơ cũng không được.
Đồ sứ của Triều Hoàng Cung liên tục phải thay mới.
Quý phi ngồi ở trên giường, khuôn mặt vốn nhu mì lúc này tràn đầy sát ý: "Bổn cung cùng bọn họ xảy ra mâu thuẫn, vậy mà lại đem chủ ý đánh lên người Bích Nhi."
Đôi mắt đẹp đầy lo lắng: "Chiến trường đao kiếm không có mắt, sao ta có thể để Bích Nhi tới nơi như thế?"
Ma ma bên người Quý phi nhẹ giọng an ủi: "Nương nương ngài đừng nóng lòng, bệ hạ đối với ngài đều là thật lòng, tất nhiên sẽ không bị bọn tiểu nhân xúi giục."
Quý phi lắc đầu: "Sự tình không đơn giản như vậy, nếu chiến sự Tây Bắc ổn định còn tốt, nếu không, chuyện này sợ rằng sẽ không để yên. Trừ phi chúng ta có thể tìm ra một hoàng tử có thần phận còn tôn quý hơn so với Bích Nhi."
Vẻ mặt ma ma bất đắc dĩ: "Bệ hạ chưa từng lập hậu, ngài là người tôn quý nhất hậu cung, ngũ điện hạ đương nhiên là hoàng tử có địa vị cao nhất ..."
Từ từ!
Sắc mặt Quý phi vui vẻ.
Trong cung không hậu?
Trước kia không phải là có một vị hoàng hậu sao?
Nhị hoàng tử kia còn không phải là con phế hậu?
Dù là phế hậu, cũng là hoàng hậu!
Ngay lập tức, Quý phi vội cho người thỉnh hoàng đế tới đây.
_
Khang Ninh Cung.
Chung Tình đang mài mực cho Yến Việt bỗng thần sắc lạnh lùng.
Tâm Yến Việt vẫn luôn đặt trên người nàng, thấy thế vội vàng hỏi: "Mẫu Đơn tỷ tỷ làm sao vậy?"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.