Editor: Nguyễn Thủy 
( 28/12/2018, âm lịch) 
Nhưng mà hắn cũng không làm gì, chỉ là yên lặng bò dậy, phủi đi vết nhăn trên y phục lúc bị đánh tạo thành, chậm rãi đi về phía tiểu viện rách nát. 
Đã năm năm hắn sống một mình trong tòa viện cũ này, kể từ lúc 5 tuổi. 
Đóng lại cửa viện, hắn đi đến cửa phòng duy nhất treo đèn lồng màu đỏ ------ đây là trừ tịch năm trước, lão ma ma vẩy nước cho hắn, nói là đồ cát lợi. 
Đóng lại cửa phòng, hắn yên lặng lấy đồ vật từ trong ống tay trái ra: Hai cái  bánh bao trong giấy gói, bánh bị rán tới cháy vàng --- thật lâu trước kia, hắn học được cách để lại một đường lui cho mình. 
Ngấu nghiến ăn xong một cái, hắn nuốt nước miếng, cuối cùng cẩn thận cất cái bánh còn lại, dấu dưới gối nằm, tuy rằng rất muốn ăn, nhưng bây giờ ăn hết, buổi tối sẽ không có đồ ăn. 
Cũng không phải ngày nào cũng may mắn, tìm được đồ ăn trong phòng bếp. 
Làm xong mọi việc, hắn đi đến bên cửa sổ. 
Bên trong là chậu hoa, một cây hoa Mẫu đơn thân cao bằng hắn. 
Đây là đồ vật quý giá nhất với hắn -------- cũng là món đồ mà Mẫu hậu trước khi thắt cổ tự vẫn lưu lại cho hắn. 
Trong cung ai đều biết, Hoàng hậu bị phế trồng một cây Mẫu đơn chưa bao giờ nở hoa ----- chuyện này sớm trở thành trò cười trong cung. 
Mọi người đều nói cây Mẫu đơn đó là loại thấp kém nhất, tràng đại họa trong hoàng cung, cây đã từng được  Hoàng hậu cũ chăm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-yeu-truy-tim-tinh-yeu/1055237/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.