Edit: Diệc Linh Pisces 
Tiêu Vong Vân cứ đứng nhìn hai người đắm chìm trong ánh trăng như vậy. 
Khổng Tước Vương là người đầu tiên tỉnh táo lại. 
Nhưng đó cũng là chuyện của nửa tháng sau. 
Điều đầu tiên hắn làm sau khi mở mắt là biến trở về bản thể, nhảy múa một điệu ngay trên đỉnh núi. 
Tiêu Vong Vân: "......" 
Thành thật mà nói, Tiêu Vong Vân cũng cảm thấy bản thể của Khổng Tước Vương - khổng tước ngũ sắc đúng là rất đẹp. Khổng Tước Vương cũng có đủ vốn liếng để tự luyến. 
Điệu nhảy của hắn khá uyển chuyển và mỹ lệ. 
Nhưng mà… 
Chim trống thường chỉ nhảy múa trước mặt chim mái mà chúng thích để phô diễn sự quyến rũ của mình. 
Mặc dù trong lòng Tiêu Vong Vân biết rõ hơn phân nửa là do Khổng Tước Vương vừa hấp thụ được Đế Lưu Tương nên tâm trạng rất tốt, bởi vậy nên mới không nhịn nổi mà múa một điệu. Nhưng hắn vẫn thấy khá là vi diệu. 
Tiêu Vong Vân ho nhẹ, tuy âm thanh không lớn nhưng đủ để khiến Khổng Tước Vương đang mải mê với điệu nhảy của mình phải giật thót. 
Cơ thể của con khổng tước ngũ sắc kia cứng đờ, ngay sau đó, khổng tước biến thành hình người. Giọng nói vừa giận vừa thẹn của Khổng Tước Vương vang lên: "Tiêu Vong Vân, sao ngươi vẫn còn ở đây!" 
Khổng Tước Vương chỉ cảm thấy nội tâm của mình sắp suy sụp luôn rồi. 
Điệu nhảy đầu tiên của hắn vốn dành cho bạn đời xem, lần này bị người ta lợi dụng vô cớ mà thôi! Tiêu Vong Vân trở về với dáng vẻ lạnh lùng của 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-yeu-truy-tim-tinh-yeu-tieu-yeu-tinh/3802923/chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.