Edit: Diệc Linh Pisces 
Thân thể cô bắt đầu lạnh, quần áo che đậy trên người cũng dần bị xé nát. 
Chung Tình đưa tay che mặt, cuối cùng không ngăn lại được cảm giác thẹn thùng và kíƈɦ ŧɦíƈɦ trào dâng từ đáy lòng. 
Cho dù trong đầu đã chuẩn bị trước, coi như là tự nguyện nhưng đến lúc làm thật thì cô vẫn rất xấu hổ. 
… Và uất ức. 
Người phụ nữ nào mà không muốn lần đầu tiên được nâng niu, đối xử cẩn thận, trân trọng chứ? Với tình cảnh hiện tại và những động tác gấp gáp của người bên trên, Chung Tình hơi bối rối. 
Tiếng xé quần áo đột ngột dừng lại. 
Chung Tình nghi hoặc nhìn lên. 
Lăng Hoàn Vũ đột nhiên cúi đầu, áp cái trán nóng bỏng vào người cô, âm thanh trầm thấp: "Sương Hàn…" 
Chung Tình không khỏi kinh ngạc, lúc này rồi mà anh vẫn còn cảm giác? 
"Ừ." Cô nhẹ nhàng đáp lời. 
Tuy nhiên, người đàn ông vẫn liên tục lặp lại như thể anh không nghe thấy: "Sương Hàn." 
Chung Tình đáp lại lần nữa. 
Lăng Hoàn Vũ lại gọi. 
Cuối cùng Chung Tình cũng xác nhận được rằng anh chưa hoàn toàn hồi phục, chỉ là không biết tại sao anh cứ liên tục kêu tên cô. 
Có lẽ trong lòng anh vẫn đang nghĩ. 
Có lẽ anh vẫn còn chút lý trí? 
Trán anh chảy đầy những giọt mồ hôi lớn, vẻ mặt dần trở nên điên cuồng, nhưng anh không hề có động tác gì khác, chỉ liên tục gọi tên Sương Hàn rồi lại Sương Hàn. 
Những cảm giác sợ hãi, uất ức lẫn xấu hổ đột nhiên biến mất khỏi đáy lòng. 
Chung Tình đáp lại anh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-yeu-truy-tim-tinh-yeu-tieu-yeu-tinh/3802893/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.