Edit: Diệc Linh Pisces 
Thân kiếm vốn ảm đạm không có ánh sáng giờ lại loé lên từng tia sáng bạc, toàn bộ thân kiếm như được phủ một lớp ký hiệu đặc biệt, khiến người ta vừa nhìn đã thấy đây là vật bất phàm. 
Chung Tình vươn tay nhẹ nhàng vuốt ve thân kiếm, miệng vết thương đã sớm biến mất kể từ khi tay cô rời khỏi mũi kiếm. 
Không có gì bất ngờ, dưới chuôi kiếm, Chung Tình sờ được mấy vết lõm sâu --- bên trên có khắc tên của thanh kiếm này. 
Sương Hàn. 
Mãn đường hoa túy tam thiên khách, 
Nhất kiếm sương hàn thập tứ châu. 
(Dịch thơ: 
Hương hoa khắp nhà làm say lòng vô số tân khách, 
Một thanh gươm bén tiêu trừ thập tứ châu.) (*) 
(*) Trích thơ Quán Hưu. 
Sương Hàn là tên của thanh kiếm này, cũng là tên của Chung Tình bây giờ. 
Vào khoảnh khắc nhìn thấy bản thể, Chung Tình nhận thấy được cảm giác thân thiết và thoả mãn truyền ra từ bên trong cơ thể --- Dù sao cô cũng là linh hồn sinh ra từ thanh kiếm này, càng gần bản thể, trạng thái sẽ càng tốt. 
Đây cũng là lý do Chung Tình xin chuôi kiếm từ chỗ nam chủ. 
Cô nhìn thanh kiếm trong tay, trong đầu niệm một câu nói. 
Ngay lập tức thanh cổ kiếm bị thu nhỏ lại, hoá thành hình dạng chỉ lớn bằng bàn tay, từ tay cô bay dần lên không trung, rồi từ từ hoàn toàn đi vào giữa mày Chung Tình. 
------ 
Chung Tình cứ như vậy ở lại Lăng gia. 
Cuộc nổ súng ở khách sạn lần đó thu hút không ít sự chú ý, nhưng không hề gây 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-yeu-truy-tim-tinh-yeu-tieu-yeu-tinh/3802857/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.